- Như vậy đi, chúng ta đi Huyền Huyền Hội nhìn xem, thuận tiện nhắc nhở, để cho bọn họ đối với thực lực của Chiến Sư đường, có cái tâm lý dự phòng, như vậy đến lúc đó sẽ không luống cuống tay chân!
Một lát sau, Kê Nham nói.
- Đúng vậy, để cho bọn họ biết Chiến Sư đáng sợ, lần này đi tới trao đổi, chỉ là học tập, sớm thả thấp tâm tính, ít bị đả kích!
Đàm Thanh cũng nhẹ gật đầu.
Ba người thương định rất nhanh.
Bây giờ Trương sư là Viện trưởng, hắn muốn đi trao đổi, hơn nữa còn cùng Chiến Sư Đường hẹn trước, tự nhiên không thể từ chối, bất quá phải sớm để cho những học sinh kia biết rõ, lần này đi tới, hạ thấp tư thái, là học tập, mà không phải bình đẳng trao đổi, đã có loại tâm lý này, coi như thua, cũng sẽ không bị ảnh hưởng quá lớn.
- Đi qua đi!
Tổng bộ của Huyền Huyền Hội, lúc trước ở trên đường liền hỏi thăm rõ ràng, không có quá nhiều ngừng lại, thẳng tắp bay đi.
Chương Dẫn Khâu bởi vì là bộ dáng Khôi Lỗi Dị Linh tộc, an vị ở trên lưng thú không xuống, Kê Nham, Đàm Thanh đi tới, còn không có đi vào, đã bị mấy đệ tử ngăn trở.
- Các ngươi tìm ai?
Một học viên mở miệng.
- Tìm người phụ trách Huyền Huyền Hội của các ngươi...
Thấy mấy đệ tử này lại không biết bọn hắn, Kê Nham nói.
Đại bộ phận Huyền Huyền Hội đều là tân sinh đệ tử như Trương Huyền, hai vị Phó viện trưởng này, tuy địa vị tôn sùng, nhưng hai năm trước liền mất tích, rất nhiều người không nhận ra.
- Người phụ trách? Ta liền đi gọi...
Thấy hai lão giả này khí chất bất phàm, học viên kia không có quá nhiều chần chờ, rất nhanh rời đi, không lâu sau, Nhược Hoan công tử cùng Tống Siêu đi ra.
Hai người là công thần khai sáng Huyền Huyền Hội, Trương Huyền không có ở đây, cơ bản đều do bọn hắn chịu trách nhiệm.
- Không biết nhị vị tìm chúng ta có chuyện gì?
Thấy là hai lão giả thực lực rất mạnh, Nhược Hoan công tử cùng Tống Siêu liếc mắt nhìn nhau, không dám đắc tội, cung kính ôm quyền.
- Nghe nói các ngươi cùng với Chiến Sư tiến hành trao đổi?
Kê Nham cũng không che giấu, trực tiếp mở miệng.
- Có chuyện như vậy, gần đây người Huyền Huyền Hội đều nỗ lực tu luyện, tranh thủ cho Chiến Sư Đường cái ra oai phủ đầu, hung hăng giáo huấn bọn hắn một chút!
Tống Siêu nở nụ cười.
Chuyện này cũng không tính bí mật gì, toàn bộ Học Viện không người không biết, không người không hiểu, tất cả mọi người đang chuẩn bị, không có gì phải giấu giếm.
- Ra oai phủ đầu?
- Giáo huấn?
Liếc mắt nhìn nhau, Kê Nham cùng Đàm Thanh nhíu mày.
Chiến Sư Đường đều là biến thái, các ngươi lại có thể mở miệng nói muốn đi giáo huấn người ta... Không phải muốn chết sao?
Thật sự là
không biết trời cao đất rộng!
- Như vậy đi, các ngươi đã tự tin như thế, hai người chúng ta liền đè thấp tu vi cùng các ngươi tỷ thí một trận...
Chần chừ một chút, Kê Nham nói.
- Tỷ thí?
- Đúng vậy, người Chiến Sư Đường thực lực đều rất mạnh, không phải các ngươi nói chiến đấu có thể chiến đấu, nếu như các ngươi có thể thắng được chúng ta đè thấp tu vi, đi tới trao đổi không coi vào đâu, thắng không nổi... Còn hy vọng các ngươi ôm tâm tính học tập đi tới, nếu không, sợ sẽ chịu không được đả kích!
Kê Nham nói.
- Vậy thì làm phiền các ngươi...
Thấy đối phương đưa ra yêu cầu này, Nhược Hoan công tử chần chừ một chút, quay đầu nhìn về phía đệ tử đang quét dọn ở cách đó không xa:
- Ngươi... Tới đây! Cùng hai vị tiền bối này luận bàn một chút, chú ý, hạ thủ nhẹ một chút, đừng đả thương người...
- ...
Kê Nham, Đàm Thanh.
Thấy gia hỏa này không tự mình ra tay, tùy tiện để cho một đệ tử quét dọn tới đây, thời điểm mấu chốt nhất, còn bàn giao hạ thủ nhẹ một chút... Hai đại Phó viện trưởng thiếu chút nữa ngay tại chỗ tức giận nổ tung.
- Bây giờ tân sinh đều cuồng vọng như vậy sao? Rất tốt, ta liền nhìn xem, các ngươi đến cùng có bao nhiêu thực lực!
Hàm răng cắn chặt, Kê Nham đè thấp tu vi tương đương đệ tử quét dọn kia, vẫy tay một cái:
- Bắt đầu đi!
...
- Chủ nhân, đám người Kê Viện trưởng đã đánh nhau...
Trên không trung, Tử Dương Thú nhìn lão Viện trưởng nói.
- Yên tâm đi, đám người Kê Viện trưởng có chừng mực, sẽ không quá...
Chương Dẫn Khâu gật đầu cười, đang muốn tiếp tục nói chuyện, chợt nghe tiếng gió vang lên, ngay sau đó liền chứng kiến Kê Nham cùng Đàm Thanh đã bay đến.
Hai cao thủ đạt tới Nguyên Thần Cảnh, trên mặt đều là dấu vết cây chổi, quần áo tràn đầy bùn đất, chật vật không nói ra được.
- Làm sao vậy?
Không nghĩ tới bọn hắn nhanh như vậy đã trở lại, Chương Dẫn Khâu nhịn không được sững sờ.
- Chúng ta bị đánh...
Vẻ mặt hai người tràn đầy lúng túng.
- Bị đánh?
Con mắt trợn tròn, Chương Dẫn Khâu không thể tin được.
Hai đại Phó viện trưởng, hơn nữa thực lực mạnh như vậy, bị đánh? Làm sao có thể?
Thấy hắn ngạc nhiên, vẻ mặt hai người tràn đầy xấu hổ:
- Một chiêu cũng tiếp không được...