Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Công Hội sống (1)


trước sau

Mấy tầng trước, đều là Khôi Lỗi bốn đầu tám cánh tay, mặc dù nơi đây không có, nhưng có cây cột màu đen, hẳn là công hiệu giống nhau.

- Thử xem sẽ biết...

Ngồi ở tại chỗ, bàn tay nhấn mặt đất một cái, một khe hở lập tức bao phủ cây cột, giống như Khải Linh lúc trước, ý niệm của Trương Huyền như lâm vào trong bóng tối.

- Thắp sáng!

Biết rõ thắp sáng hắc ám, tương đương với tiến hành Khải Linh vật phẩm, trong đầu vận chuyển Thiên Đạo Khải Linh pháp quyết, ngón tay điểm tới.

Ô...ô...ng...

Một đạo hào quang chiếu rọi lên, khu trừ hắc ám, chỉ bất quá ánh sáng cực kỳ yếu ớt, như ngọn nến trong gió, run run rẩy rẩy, tùy thời sẽ dập tắt.

- Hả?

Nhướng mày.

Khôi Lỗi lúc trước, chỉ cần vận chuyển Thiên Đạo Khải Linh pháp quyết, có thể chiếu sáng hết thảy địa phương, mà bây giờ, chỉ chiếu sáng trước mắt, hơn nữa rất dễ dàng triệt tiêu, cũng nói rõ... linh tính của vật phẩm này, so với trong tưởng tượng còn khó hơn rất nhiều.

- Không hổ là thất tinh, quả nhiên độ khó lớn thêm không ít...

Biết rõ loại tình huống này, Trương Huyền chẳng những không có cảm thấy uể oải, ngược lại mắt sáng rực lên.

Mấy khảo hạch trước, một chút kỹ thuật hàm lượng cũng không có, cái này mới tính giống như khảo nghiệm a.

- Ta cũng muốn nhìn xem, khảo hạch thất tinh khó bao nhiêu... Hôm nay không thắp sáng ngươi ta không đi về!

Đã có khiêu chiến, Trương Huyền lập tức tràn đầy hứng thú.

Khải Linh Sư khác, một ngày ba lượt, sau đó cần nghỉ ngơi thật lâu mới có thể tiếp tục, hắn không giống, Thiên Đạo Khải Linh hầu như không có tác dụng phụ gì, hơn nữa hồn lực vượt xa đồng cấp, một ngày coi như đến mấy mươi lần, cũng sẽ không mệt mỏi.

Ngón tay lần điểm về phía trước.

Lại một đạo quang mang sáng lên, thoạt nhìn yếu ớt như trước, lại trục xuất hắc ám ra xa hơn chút.

- Dung hợp!

Linh Hồn cấp tốc vận chuyển, hai ngọn lửa tập trung ở cùng một chỗ, lúc trước riêng phần mình thiêu đốt hỏa diễm, chậm chạp dung hợp.

Hai ngọn lửa này, đều là linh tính hắn đốt lên, ẩn chứa ý niệm linh hồn của hắn, dung hợp cũng không khó.

Đương nhiên, đây là đối với hắn, Thiên Đạo Khải Linh đốt ngọn lửa, thuộc tính hoàn toàn giống nhau, Khải Linh Sư bình thường là không làm được.

Thuộc tính bất đồng, không thể dung hợp, nếu không chẳng khác nào trong một vật phẩm xuất hiện hai ý niệm, giống như Thánh Vực Bồ Đề Thụ lúc trước, một khi tranh đoạt lẫn nhau, gây chuyện không tốt còn sẽ triệt để hủy hoại binh khí.

Vù vù!

Dung hợp chung một chỗ, ngọn lửa tăng cường rất nhiều, chiếu rọi bốn phương, dù vẫn không thể khu trừ toàn bộ hắc ám, nhưng cũng không giống lúc trước, tùy thời có thể diệt vong.

- Quả nhiên có thể...

Linh tính dung hợp, cũng làm hắn tâm huyết dâng trào, đột nhiên nghĩ đến, không nghĩ tới quả nhiên có thể, lúc này nhẹ nhàng cười cười, lần nữa điểm về phía trước.

Vù vù!

Lại bị đốt hai đạo hỏa diễm, tiếp tục cùng cái trước mắt tiến hành dung hợp.

Bốn đóa hỏa diễm dung hợp, ngọn lửa biến thành bó đuốc, hùng hồn hữu lực, hào quang phóng xạ bốn phía, chiếu rọi ít nhất hơn trăm mét.

- Không gian thật lớn...

Mượn nhờ ánh sáng, lúc này Trương Huyền cũng thấy rõ tình huống chung quanh.

Lúc trước Khôi Lỗi, phạm vi ý thức cảm giác được chỉ vài mét, hơn mười mét, chỉ cần thắp sáng linh tính, có thể bao phủ toàn bộ, mà cái trước mắt này, chiếu rọi hơn trăm mét, lại như trước nhìn không tới đầu cuối... Binh khí này không khỏi quá lớn
đi!

Binh khí càng lớn, cần linh tính càng cường đại chèo chống, thật giống như Kim Nguyên Đỉnh, tất nhiên cường đại hơn Băng Vũ Kiếm... Đốt bốn lần linh tính, lại tìm không đến biên giới, đủ để nói rõ cây cột này khủng bố tới cực điểm.

- Không nghĩ tới khảo hạch thất tinh khó như vậy, ta không tin còn không thắp sáng được ngươi...

Thấy bó đuốc chiếu rọi không đến đầu cuối, Trương Huyền sinh ra tâm không chịu thua kém.

Hắn tu luyện công pháp Thiên Đạo Khải Linh, nếu cũng không thông qua khảo hạch, chẳng phải thẹn với Thư Viện ở trong đầu?

- Tiếp tục...

Ngón tay lần nữa điểm nhẹ, Linh Hồn gia tốc vận chuyển, trước mắt nhiều hơn vài đạo hỏa diễm, liên tục tiêu hao lực lượng, sắc mặt cũng hơi trắng bệch.

Tuy hồn lực của hắn cường đại, số lần Khải Linh hơn người bình thường rất nhiều, nhưng mà liên tục thi triển, đối với hồn phách cũng có tổn thương thật lớn.

Vù vù vù!

Tiếp tục dung hợp linh tính chung một chỗ, bó đuốc biến thành đống lửa, chiếu rọi đến chỗ xa hơn, bất quá, như trước không tìm được đầu cuối.

Chiếu không tới đầu cuối, chẳng khác nào không có thành công.

- Liều mạng...

Cắn chặt hàm răng, phun ra tinh huyết, ý niệm của Trương Huyền dốc sức liều mạng kiên trì.

Liên tục dung hợp ba mươi hai đoàn hỏa diễm, đống lửa trước mắt biến thành biển lửa hùng hồn, lại như một Thái Dương cực nóng, chiếu rọi bốn phía.

Oanh long long!

Không gian đen kịt lắc lư, cuối cùng để cho hắn nhìn rõ toàn bộ tình huống.

Địa phương binh khí này dung nạp ý thức, lại chừng vài dặm, khó trách linh tính khó có thể mở ra.

Cuối cùng thành công, Trương Huyền cũng cảm thấy thân thể như hư thoát, đồng thời tràn đầy hiếu kỳ.

Hắn tu luyện công pháp Thiên Đạo Khải Linh, lý giải đối với Khải Linh Sư dĩ nhiên đạt đến thất tinh đỉnh phong, thậm chí bát tinh sơ kỳ, nhưng cam đoan đám người Hứa phó hội trưởng, tốc độ Khải Linh tuyệt đối xa xa không bằng...

Dù vậy, cũng thiếu chút nữa mệt chết mới có thể thành công, đây rốt cuộc là cái khảo hạch gì?

Không khỏi quá khó khăn đi!

...

Trong một căn phòng rộng lớn của Khải Linh Sư Công Hội, ba nữ tử ngồi đối diện, đúng là Hứa phó hội trưởng cùng Nguyễn Hội trưởng, Trần phó hội trưởng.

- Hứa Ảnh, đến cùng xảy ra chuyện gì vậy? Tế Bắc Song Hùng cũng không phải dễ trêu, tuy thực lực của Lạc Địa Hùng Đạo Khấu bình thường, nhưng Kình Thiên Hùng Tàng Nhu lại không phải chúng ta có thể đối phó, một khi đến tìm phiền toái, Khải Linh Sư Công Hội chúng ta, chỉ sợ lại phải thiếu nợ Danh Sư Đường nhân tình...

Nguyễn Hội trưởng nhìn lại.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện