Khoát tay áo, cự tuyệt Trương Huyền xem xét, Hình Đường chủ vẫn còn có chút chưa từ bỏ ý định:
- Ngươi thật là Trương Huyền?
- Đúng! Thật sự ngại ngùng, tại hạ cũng không phải là tận lực giấu giếm... Chẳng qua cảm thấy chúng ta còn muốn trao đổi, nếu như sớm nói ra thân phận, có thể sẽ tạo thành phức tạp rất lớn!
Trương Huyền cười nói.
Nói mình thành Tôn Cường, đúng là sợ phiền toái, về sau không nói ra tính danh, là bởi vì song phương muốn trao đổi, sớm nói ra, khó tránh khỏi có chút ngại ngùng.
- Được rồi...
Nghẹn sắc mặt đỏ lên, hô hấp của Hình Đường chủ càng thêm khó khăn.
Thấy sắc mặt của hắn không thích hợp, Trương Huyền nhíu mày:
- Hình Đường chủ, ngươi đến cùng làm sao vậy? Vừa rồi không phải thật tốt sao? Chẳng lẽ... đại phiền toái mà ngươi nói kia đã xuất thủ?
Đối phương xuất thủ, mình ở trước mặt cũng không có phát hiện, thủ đoạn mạnh quả thực nghe rợn cả người!
- Khục khục, Trương sư, Đường chủ nói đại phiền toái kia... Chỉ chính là Trương sư ngươi!
Liêu Điện Chủ ở một bên cũng nhìn không được nữa, hắn sợ nếu không nói, Đường chủ của mình sẽ tươi sống tức chết.
- Ta?
Trương Huyền sững sờ:
- Ta là đại phiền toái?
- Đúng vậy!
Thấy hắn hoàn toàn không biết gì cả, Liêu Điện Chủ cười khổ gật đầu.
- Ở trước lúc các ngươi nói ra phiền toái, ta không có tới Chiến Sư Đường, cũng chưa từng thấy qua các ngươi a?
Trương Huyền không hiểu ra sao.
- Ai... Cái này phải hỏi bọn họ một chút!
Liêu Điện Chủ chỉ đám người Vương Dĩnh.
Trương Huyền nhíu mày, quay đầu nhìn về phía hai đệ tử của mình, tràn đầy không vui:
- Các ngươi làm ra chuyện gì? Lại khiến Chiến Sư Đường tức giận như thế?
- Chúng ta...
Thấy lão sư quát lớn, khuôn mặt của Vương Dĩnh đỏ lên:
- Một ít Chiến Sư của Chiến Sư Đường không tuân thủ quy định, sớm chạy tới tìm chúng ta tỷ thí, kết quả bị người Huyền Huyền Hội đánh một trận, sau đó... muốn gia nhập chúng ta, học tập Võ Kỹ cùng kỹ xảo chiến đấu ngươi dạy...
- Là sự tình này? Mục đích chúng ta tới đúng là trao đổi, học tập... Cái này không coi vào đâu a?
Trương Huyền nhíu mày.
Chỉ là lẫn nhau trao đổi, lẫn nhau học tập mà thôi, cũng không phải đại sự gì, còn lấy “đại phiền toái” tới mệnh danh mình sao? Mấu chốt nhất là,
khiến vị Đường chủ này, cùng nhiều Điện chủ kiêng kỵ như vậy?
- Khục khục, không riêng gì Chiến Sư bình thường... Còn có năm vị Điện chủ, cũng cảm thấy lão sư giảng giải tri thức rất tốt, gia nhập Huyền Huyền Hội...
Thấy lão sư không rõ, Lưu Dương nói tiếp.
- Điện chủ cũng gia nhập?
Khóe miệng của Trương Huyền co lại.
Đây không phải vấn đề gia nhập hay không gia nhập, mà quan hệ lấy danh tiếng của Chiến Sư Đường.
Khó trách đối phương như lâm đại địch... Không nghĩ tới mình đi ra ba ngày, bọn nhóc con này lại làm ra sự tình khác người như vậy!
Thật sự là tức điên người!
- Các ngươi... Thật sự là không biết trời cao đất rộng! Chiến Sư Đường có ý tốt trao đổi với chúng ta, các ngươi lại hợp nhất bọn hắn... Làm như vậy không phụ lòng các bằng hữu Chiến Sư Đường sao? Chúng ta bất kể có phải Danh Sư hay không, cũng phải làm được đoan, làm được công chính, không kiêu ngạo không siểm nịnh! Vô duyên vô cớ, mặc kệ Đường chủ có nguyện ý hay không, liền lôi kéo Chiến Sư vào Huyền Huyền Hội, quả thực trái với ta dạy bảo, hủy diệt hình tượng anh hùng của ta, để cho ta về sau làm sao đối mặt đám người Hình Đường chủ.
Nhìn về phía Vương Dĩnh, đám người Huyền Huyền Hội, Trương Huyền chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, tức giận hét lớn.
Lời còn chưa kết thúc, sau lưng Hình Đường chủ, vô số Chiến Sư đã đi tới.
Mấy ngày nay Trương Huyền một mực xông cửa, những Chiến Sư này có vô số vấn đề muốn hỏi thăm, lại không có biện pháp mở miệng, giờ phút này thấy hắn xuất quan, đứng ở chỗ này, rút cuộc kìm nén không được, tất cả đều hưng phấn đồng loạt quỳ trên mặt đất.
- Bái kiến lão sư!
- ...
Vương Dĩnh.
- ...
Trịnh Dương.
- ...
Đám người Huyền Huyền Hội.