Xem hết thư tịch, tri thức chảy xuôi ở trong đầu một lần, Hình Đường chủ nhịn không được cảm khái.
Tận mắt nhìn thấy, mới biết được chiến đấu lại có thể như vậy, không hổ là cao đồ của Dương sư, thật là đáng sợ.
- Đúng vậy, hôm nay khi hắn giảng giải ta cẩn thận nghe, tuy lý giải tri thức rất đơn giản, lại có thể khiến người ta hiểu ra, tu vi có tiến bộ sâu sắc...
Chưởng Pháp Điện Diêm Thanh Hải Điện chủ mở miệng.
Mấy vị Điện chủ khác cũng nhẹ gật đầu.
Nếu như nói lúc trước mọi người đối với gia nhập Huyền Huyền Hội, còn có một chút mâu thuẫn trên tâm lý, nhưng bây giờ đã hoàn toàn biến mất, triệt để biến thành mừng rỡ.
Chỉ cần nghiêm túc học tập, có thể đoán được, sức chiến đấu chỉnh thể của Chiến Sư Đường bọn hắn, sẽ tăng lên cực nhanh!
- Xem ra lần này trao đổi là chính xác...
Hình Đường chủ cũng có đồng cảm, cảm khái một tiếng, đang muốn nói chuyện, đột nhiên cảm nhận được cái gì, đồng tử co rụt lại.
Rầm ào ào!
Rất nhiều Điện chủ cũng giống như cảm ứng được, từng cái vội vàng đứng dậy.
- Đi tới nhìn xem...
Không chần chờ chút nào, thân thể Hình Đường chủ nhoáng một cái, chạy nhanh ra bên ngoài, thời gian nháy con mắt đi vào một đại điện cách đó không xa.
Nơi đây là bài vị tổ tiên các thời kỳ của Chiến Sư Đường, càng có pho tượng của Tổ Sư khai phái.
Đi vào trong đó, lập tức chứng kiến rất nhiều bài vị cùng pho tượng của Tổ Sư khai phái đang không ngừng lắc lư, như nhìn thấy chuyện kinh khủng gì.
- Đây là sao vậy?
Lục Vương Thu biến sắc.
Hắn tới đây hơn tám trăm năm, loại tình huống này còn là lần đầu tiên nhìn thấy, thậm chí trong lịch sử Chiến Sư Đường, cũng chưa nghe nói qua chuyện tương tự.
Rầm ào ào!
Đang không biết đến cùng xảy ra chuyện gì, liền chứng kiến rất nhiều bài vị, đồng loạt quay về một hướng ngã sấp xuống, mang theo thành kính.
Pho tượng Tổ Sư khai phái cũng quỳ trên mặt đất, như nhìn thấy tồn tại gì khiến hắn thật lòng khâm phục.
- Cái này... Chẳng lẽ là...
Nghĩ đến một sự kiện, đồng tử của Hình Đường chủ co rụt lại.
- Là cái gì?
Mọi người nhìn qua.
Chiến Sư chủ tu chiến đấu, ở trên tri thức uyên bác kém xa Danh Sư.
- Vạn sư triều bái, cúi đầu nghe lệnh, cái này là... Có Thiên Nhận Danh Sư xuất thế!
Bờ môi phát khô, Hình Đường chủ run rẩy lên tiếng.
- Thiên Nhận Danh Sư?
Sắc mặt tất cả mọi người trắng nhợt.
...
Lục Nhiên là một vị Danh Sư học đồ của Danh Sư Đường Thanh Nguyên Đế quốc.
Bình thường đều là hắn chịu trách nhiệm quét sạch và chỉnh lý Phong Sư Điện, hôm nay vốn là ngày nghỉ, ai ngờ người thay thế hắn tạm thời có việc, lại bị gọi tới đây.
- Đã hẹn La Yên đi gặp cha mẹ của nàng, bây giờ cho leo cây, chắc là sẽ bị mắng chết...
Mày nhíu lại thành nút, vẻ mặt mất hứng.
Không đến nơi này, tối nay khẳng định đã hẹn hò, có lẽ dưới động tình, có thể ôm mỹ nhân về nhà, kết thúc kiếp sống độc thân... bây giờ tốt rồi, không biết còn phải ngủ một mình tới khi nào.
Càng nghĩ càng cảm thấy phiền muộn.
- Chỉ là bài vị mà thôi, không đến mức mỗi ngày phải trông coi a...
Đẩy cửa phòng ra, nhìn đại điện trống
trải, Lục Nhiên lắc đầu.
Phong Sư Điện, là nơi để bài vị của các tiền nhân, cùng pho tượng Khổng Sư.
Bất quá, những thứ này đều là tử vật, bình thường quét dọn thoáng cái là được, không cần phải mỗi ngày đều tới, thậm chí còn phải trông coi!
- Được rồi, hiện tại ta chỉ là học đồ, chỉ cần kiên trì nửa năm nữa, đợi thành Danh Sư chính thức, sẽ không cần làm những việc thấp kém này nữa rồi...
Hiện tại hắn chỉ là học đồ bình thường, chỉ có thể làm một ít sự tình quét dọn, sửa sang lại, bất quá một khi trở thành Danh Sư chính thức, địa vị sẽ hoàn toàn bất đồng.
Mặc dù ở Thanh Nguyên đế quốc, Danh Sư nhất tinh không coi vào đâu, nhưng dù sao cũng là Danh Sư, có địa vị khiến người ta kiêng kị, không cần lại giống như hiện tại, phải nhìn sắc mặt người, gọi dạ bảo vâng.
- Ngủ một giấc, ngày mai lại đi xin lỗi La Yên!
Duỗi lưng một cái, đi vào nơi hẻo lánh của đại điện, Lục Nhiên xếp mấy cái bồ đoàn thành hàng, nằm nghiêng ở phía trên, đang định ngủ, đột nhiên cảm thấy đại điện lắc lư kịch liệt.
- Làm sao vậy?
Hắn hoảng sợ, vội vàng ngồi dậy.
Nơi này là Danh Sư Đường, là địa phương quan trọng nhất của toàn bộ Thanh Nguyên đế quốc, bốn phía có đủ loại trận pháp, cho dù có địa chấn, lũ bất ngờ… cũng sẽ không ảnh hưởng đến, làm sao sẽ... Xuất hiện lắc lư kịch liệt như thế?
Đang kỳ quái, liền chứng kiến vô số bài vị từ trên bàn nhảy xuống.
- Cái này...
Sắc mặt Lục Nhiên trắng nhợt, toàn thân run lên.
Loại tình huống này đừng nói gặp qua, nghe cũng không có nghe qua.
Những bài vị này đều là tử vật, chỉ điêu khắc tính danh cùng sự tích của các tiền bối Danh Sư Đường, trước kia thời điểm hắn quét dọn, lỡ tay làm ngã qua nhiều lần cũng không có gì...
Sao giờ phút này, như là vật sống, từ phía trên nhảy xuống rồi hả?
Rầm rầm!
Rơi trên mặt đất, bài vị chỉnh tề đứng thành hàng, như có sinh mệnh, đồng loạt nhắm về một hướng hạ bái.
Thân thể cứng ngắc không dám động, Lục Nhiên trốn ở nơi hẻo lánh, hai tay dốc sức liều mạng che miệng, sợ mình phát ra âm thanh.
Ầm ầm!
Đang khẩn trương không biết như thế nào cho phải, liền chứng kiến pho tượng Khổng Sư lúc trước một mực không nhúc nhích, cũng khôi phục linh động, xoay người lại, nhìn về hướng đó.
Ánh mắt thâm sâu mà xa xăm, như là người sống.
Cắn chặt hàm răng, hô hấp của Lục Nhiên dừng lại, ngay sau đó liền chứng kiến tảng đá điêu khắc Khổng Sư nhẹ nhàng ngoặt xuống, hai tay ôm quyền.
- Đạo hữu... Ngươi tốt!