Nghe được mục đích hắn đến, Hình Đường chủ nở nụ cười.
- Không sai!
Trương Huyền gật đầu.
- Tề lão là Y sư Công Hội lão Hội trưởng, y thuật của ngươi cao minh như vậy, để hắn hỗ trợ xin huy chương thất tinh, không khó lắm... Y sư liền không cần khảo hạch!
Hình Đường chủ cười nói:
- Luyện Đan Sư Công Hội Hội trưởng Ngô Hóa Vũ Ngô đan sư, nghe được tin tức ngươi đang ở Chiến Sư Đường chúng ta, tính toán đến đây bái phỏng, căn cứ ta cùng hắn đối thoại, hẳn là đã giúp ngươi xin huy chương Luyện Đan Sư thất tinh, tính toán tự tay tiễn đưa tới!
- Ngô Hóa Vũ?
Trương Huyền sững sờ.
Người này thông qua bia đá đưa tin ở Đan Viện cùng mình tiến hành Luận Đan, chỉ điểm cho hắn không ít, Đoạn Tục Thảo cũng là nhờ hắn hỗ trợ xin...
Vốn tưởng rằng cái gì cũng không hiểu, là một tiểu lâu la, không nghĩ tới là Thanh Nguyên Luyện Đan Sư Công Hội Hội trưởng.
Về sau, thời điểm tiễn đưa Đoạn Tục Thảo, còn đi qua Hồng Viễn Đế Quốc, đáng tiếc hắn vừa vặn không có mặt, nên không gặp được.
- Hai chức nghiệp Luyện Đan Sư, Y sư không cần khảo hạch, hiện tại chẳng khác nào đã có bốn chức nghiệp thất tinh, chỉ cần lại khảo hạch ba cái là được!
Trương Huyền mỉm cười, nhẹ nhàng thở ra.
Vốn đi thi một lần, cũng không phí bao nhiêu công phu, bất quá, có thể bớt việc, tự nhiên tốt nhất.
- Tuần Thú Sư Công Hội, không có ở nội thành, trong sơn mạch cách nơi đây đại khái hơn một trăm dặm, Kinh Hồng Sư, Giám Bảo Sư, cùng Thư Họa Sư ngược lại đều ở nội thành, còn Thiên Công Sư Công Hội, Thanh Nguyên thành không có!
Hình Đường chủ giải thích.
- Như vậy đi, ta đi Kinh Hồng Sư Công Hội khảo hạch trước!
Trương Huyền gật đầu.
Tuần Thú Sư Công Hội không ở trong thành, đã như vậy không bằng trước khảo hạch ở nội thành có, khảo hạch xong lại nói.
- Tốt, ta liền mang ngươi đi...
Hình Đường chủ gật đầu.
- Không cần làm phiền Đường chủ, chỉ cần ngươi nói cho ta biết vị trí cụ thể, ta tự mình đi là được!
Trương Huyền cười cười.
Khảo hạch chức nghiệp phụ tu mà thôi, không cần phải để Chiến Sư Đường Đường chủ đi cùng, thật muốn như vậy, quá mức kinh thế hãi tục, muốn điệu thấp cũng điệu thấp không nổi.
- Cũng được, bất quá phân bộ của Kinh Hồng Sư Công Hội ở Thanh Nguyên đế quốc... ngươi đi sẽ tương đối lúng túng!
Hình Đường chủ cười khổ.
- Lúng túng?
- Ân, Trương sư đã học chức nghiệp Kinh Hồng, nên biết, cái chức nghiệp này, lấy múa làm môi giới... Mà địa phương vũ đạo dễ dàng hòa nhập thực tế nhất, là... Tái Xuân Lâu!
Hình Đường chủ nói.
- Tái Xuân Lâu?
Trương Huyền nghi hoặc:
- Cái này là tên của Kinh Hồng Sư phân bộ?
- Vâng... Kỹ viện!
Vẻ mặt Hình Đường chủ tràn đầy lúng túng.
- Kỹ viện?
Khóe miệng của Trương Huyền co lại.
- Vâng, nhưng không phải
loại giống như ngươi nghĩ kia, các nàng chỉ bán nghệ không bán thân, chỉ vì Kinh Hồng Vũ! Dù vậy, mỗi ngày cũng hấp dẫn vô số nhân vật nổi tiếng tới, nhân khí rất vượng!
Hình Đường chủ nói.
Có thể tu luyện Kinh Hồng Vũ, không thể nghi ngờ phải là mỹ nữ trong mỹ nữ, dáng người thật tốt, coi như không bán thân, một làn điệu cũng có thể hấp dẫn vô số người mê muội.
Chỉ là... Đường đường chức nghiệp đặc thù, lại có thể mở kỹ viện... Khiến hắn cảm thấy có chút khó tin.
- Tổ Sư khai phái của Kinh Hồng Vũ… Công Tôn tiền bối, lúc tuổi còn trẻ bị diệt cả nhà, vì báo thù từng làm vũ cơ... Về sau đại thù được báo, ở dưới Khổng Sư chỉ điểm, sáng lập chức nghiệp này, bất quá... thân phận vũ cơ vẫn truyền thừa xuống, rất nhiều Kinh Hồng Sư phân hội, kỳ thật đều là kỹ viện...
Hình Đường chủ nói.
Trương Huyền gật đầu.
Sự tình Công Tôn tiền bối sáng chế Kinh Hồng Vũ, hắn biết rõ.
Bất quá, thư tịch hắn đọc là Học Viện sàng lọc tuyển chọn, vì danh tiếng Danh Sư, hẳn là tận lực giới thiệu vũ cơ rất giản lược.
Nếu không, không nên không biết.
- Sau khi Khổng Sư biết rõ chuyện này, cũng không khinh thường, ngược lại nói, trên đời không có chức nghiệp thấp hèn, chỉ có sinh mệnh thấp hèn, coi như là vũ cơ, chỉ cần nghiêm khắc tuân thủ điểm mấu chốt của bản thân, cũng đáng giá tôn trọng! Nguyên nhân chính là như thế, cái chức nghiệp này mới thành chức nghiệp đặc thù, không có bị đào thải.
- Ân!
Trương Huyền đáp một tiếng.
Khổng Sư nói cũng đúng.
Chức nghiệp, là có tôn quý nhất, cho dù là bình thường nhất, cũng đáng được tôn kính, không nên bị miệt thị.
Không hổ là Khổng Sư, quả nhiên kiến giải phi phàm.
- Ngươi nói Tái Xuân Lâu này ở địa phương nào?
Trong lòng dứt bỏ thành kiến, Trương Huyền hỏi.
- Cách Chiến Sư Đường không tính quá xa, đi ra ngoài rẽ trái, đại khái năm sáu dặm là có thể chứng kiến...
Hình Đường chủ nói.
- Tốt, ta đi tới nhìn xem!
Lại hỏi thăm vị trí cụ thể của hai Công Hội còn lại, Trương Huyền mới ôm quyền cáo từ.
Rời chỗ ở của Hình Đường chủ, còn chưa đi ra Chiến Sư Đường, liền thấy một nữ hài vội vã đuổi theo.
- Trương sư, ngươi muốn đi ra ngoài sao? Mang ta đi được không?