Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Điền Thanh (1)


trước sau

Biết rõ đối phương muốn đối phó mình, lại không nghĩ rằng tàn nhẫn như thế, trực tiếp dùng hình với Tôn Cường.

Tục ngữ nói, đánh chó cũng phải ngó mặt chủ, Tôn Cường là quản gia của hắn, ngay cả truyền tin cũng không, trực tiếp bắt tới, còn dùng hình pháp, rõ ràng không có để hắn vào mắt.

- Có ý tứ gì?

Trung Thanh Vương hừ lạnh:

- Để Minh phó điện chủ đến!

Rầm rầm!

Hắn vừa dứt lời, hai hộ vệ mang theo một bóng người đi đến.

Nhìn rõ ràng bộ dáng của đối phương, khuôn mặt của Trương Huyền trầm xuống.

Hắn nhận thức, đúng là Tĩnh Viễn Thành Độc Điện Phó điện chủ Minh Chân!

Lúc trước gia hỏa này vì đệ tử ra mặt, tìm bản thân phiền toái, huyên náo toàn bộ Độc Điện biến thành phế tích, tội ác tày trời... Không phải là bị Điện chủ Nhược Thanh Viễn lấy hình phạt độc sát rồi sao?

Sao lại còn sống?

Hơn nữa nhìn bộ dạng, không có chút tổn thương nào, thực lực tựa hồ càng tiến một bước?

Chẳng lẽ Độc Điện xảy ra biến cố?

Mấu chốt nhất là, trên người Tôn Cường mang theo xiềng xích trầm trọng, đối phương lại không có cái gì, giống như khách quý của Trung Thanh Vương, khiến sắc mặt hắn có chút âm trầm.

- Bái kiến Vương gia!

Minh Chân ôm quyền.

- Ân, ngươi nói những gì mình biết đi!

Trung Thanh Vương nói.

- Ta là Hồng Viễn Đế Quốc, Tĩnh Viễn Thành Độc Điện Phó điện chủ Minh Chân. Vị Tôn Cường này ở hơn hai tháng trước cải biến bộ dáng, chuyên đi qua Độc Điện, tự xưng truyền nhân của Tổ Sư khai phái... Là một vị Độc Sư hết sức lợi hại, ta dùng độc cũng xa xa không bằng...

Minh phó điện chủ nói ra chuyện phát sinh lúc trước ở Độc Điện.

- ... Về sau, hắn giao Tổ Sư khai phái cho Bạch độc sư cùng Hải độc sư, rời đi rồi, ta vốn bị hình phạt độc sát, may mắn người cho ta uống thuốc độc là đệ tử của ta, lúc này mới được cơ hội đào thoát...

- Truyền nhân của Tổ Sư khai phái Độc Điện? Hộ tống Tổ Sư... Không phải chính tai nghe nói, cũng không thể tin là thật. Trương sư, Tôn Cường này thân là quản gia của ngươi, nhưng lại là một vị Độc Sư lợi hại như thế... Ngươi còn có lời gì để nói?

Trung Thanh Vương cười lạnh nhìn lại.

- Chỉ bằng cái này, nói ta cấu kết Độc Sư? Không xứng làm Danh Sư?

Còn tưởng rằng đối phương nắm giữ chứng cớ gì, nghe thế, Trương Huyền lắc đầu:

- Không nói trước Minh Chân này thân phận đáng tin hay không, chỉ nói thân là người Độc Điện, Thanh Nguyên đế quốc người người hô đánh, làm sao sẽ xuất hiện ở nơi đây? Chẳng lẽ... Trung Thanh Vương ngươi cũng có cấu kết với Độc Điện? Có lẽ, thực giống như những người khác nói, bản thân ngươi chính là một vị Độc Sư?

- Càn rỡ!

Trung Thân Vương hét lớn.

- Càn rỡ hay không, không phải ngươi định đoạt!

Trương Huyền khoát tay áo, cắt ngang hắn nói, vẻ mặt không sao cả:

- Thiên hạ người tên Tôn Cường nhiều lắm, một câu, nói người kia là quản gia của
ta... Có chứng cứ gì không? Nếu như ta bắt một con chó, phong nó là Trung Thanh Vương, chó chạy ra đường ăn phân, như vậy có tính ngươi thích ăn phân không? Lại nói, nếu quản gia của ta thật sự là truyền nhân của Tổ Sư khai phái, các ngươi hành hạ hắn như vậy, khẳng định sớm đã bị độc chết!

- Ngươi...

Không nghĩ tới gia hỏa trước mắt này nói chuyện tức điên người như thế, Trung Thanh Vương thiếu chút nữa thổ huyết, sắc mặt xanh mét:

- Biết rõ thân phận của hắn, chúng ta liền trực tiếp khống chế, căn bản không có cho hắn cơ hội hạ độc! Vị Minh Chân này, thân phận vô cùng xác thực không thể nghi ngờ, hơn nữa đã rời Độc Điện, bỏ gian tà theo chính nghĩa, dẫn người của chúng ta tiêu diệt Độc Điện!

- Tiêu diệt Độc Điện?

Trong lòng Trương Huyền lộp bộp thoáng cái.

Tĩnh Viễn Thành Độc Điện, tuy rất lợi hại, nhưng mà nếu như Thanh Nguyên đế quốc xuất thủ, lại có nội ứng mà nói, hoàn toàn chính xác rất khó chống đỡ được.

Độc Điện bị diệt, không biết Hứa Du Trưởng Lão như thế nào.

Không nghĩ tới ngắn ngủn hơn hai tháng thời gian, đã xảy ra nhiều chuyện như vậy.

- Không sai! Mặc kệ trước kia hắn như thế nào, chỉ bằng vào chuyện này, cũng đủ để nói rõ lập trường, không có khả năng tùy ý nói dối. Hắn báo quản gia của ngươi Tôn Cường, nói có lý có cứ, ta cũng chuyên môn thẩm vấn qua người Độc Điện, lấy được thuyết pháp giống như đúc! Tự nhiên đã chứng minh sự tình là thật.

Đứng dậy, Trung Thanh Vương hất tay:

- Thân là chủ nhân, lại giữ Độc Sư cùng hung cực ác ở bên người, bỏ qua quy củ của Danh Sư Đường... Vì Đế Đô an toàn, ta tự nhiên có quyền lực ngăn chặn ngươi!

- Vì Đế Đô an toàn? Trương Huyền ta đường đường chính chính, Danh Sư được Danh Sư Đường khảo hạch qua, coi như có vấn đề gì, cũng có Danh Sư Đường phán quyết, ngươi? Ta nhớ được, Thanh Nguyên đế quốc Danh Sư Đường, không quy ngươi chưởng quản a!

Danh Sư phạm sai lầm, có Danh Sư Đường phán quyết, một Vương gia đế quốc mà thôi, có tư cách sao?

- Ta biết rõ không có tư cách, vì vậy cố ý bẩm báo Danh Sư Đường Điền Thanh Phó đường chủ, để hắn tự mình làm ra quyết đoán!

Trung Thanh Vương ôm quyền, ánh mắt lại nhìn về phía vị lão giả ở một bên kia.

Đúng là người khiến Trương Huyền vừa vào cửa, liền cảm thấy có chút kiêng kị.

- Điền Thanh?

Nghe được tên, nhớ tới một sự kiện, ánh mắt Trương Huyền lập tức híp lại.

Rầm ào ào!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện