Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Luyện Tâm Kiều (1)


trước sau

- Thánh Nhân Trương gia?

Sắc mặt Trương Huyền trầm xuống.

Lúc trước Ngô sư cùng Hàn Hội trưởng đã nói với hắn, vị tiểu công chúa kia của Lạc gia cùng một Thánh Nhân quý tộc có hôn ước... Mà gia tộc này, chính là Thánh Nhân Trương gia.

Nguyên nhân chính là như thế, vừa nghe đến cái tên này, trong lòng liền không thoải mái.

Chuyện khác có thể làm được Tâm Như Chỉ Thủy, gợn sóng không sinh, nhưng ở trong chuyện này, tuyệt đối làm không được.

Nếu không, lúc trước cũng không đến mức nghe được Phùng Huân thổ lộ, liền đập hắn hai trận rồi.

- Không sai! Bất quá ta cũng chỉ là suy đoán, trên thực tế không cách nào xác định.

Mộc sư gật đầu.

- Không đúng!

Trương Huyền chần chừ nói:

- Nếu như Thánh Tử Điện này đã dung nạp hậu nhân Thánh Nhân quý tộc, người của Trương gia hẳn có thể trực tiếp đi vào, vì sao chạy đến Thanh Nguyên đế quốc đoạt danh ngạch?

- Thánh Tử Điện đối với Thánh Nhân quý tộc, hoàn toàn chính xác ưu ái, Phong Hào Đế Quốc Danh Sư Đường bình thường chỉ có một danh ngạch, mà một Thánh Nhân quý tộc, thấp nhất cũng có mười cái. Tồn tại giống như Trương gia, chỉ sợ hàng năm có thể bắt được ít nhất 30...

Mộc sư nhẹ gật đầu, tiếp tục nói:

- Bất quá, đối với loại đại gia tộc này, 30 danh ngạch, không có khả năng bao hàm tất cả thiên tài, nhiều nhất chỉ có thể cam đoan đệ tử hạch tâm huyết mạch tinh thuần có thể đi vào, mà đối với những đệ tử chi thứ, liền không có cơ hội...

- Vì vậy những người này, bình thường đều phân tán đến Phong Hào Đế Quốc cấp dưới, tranh thủ danh ngạch, một khi đi vào Thánh Tử Điện, có thể được tài nguyên tốt nhất cùng truyền thừa ưu tú nhất, đối với chi thứ của đại gia tộc mà nói, tuyệt đối là cơ hội cải biến vận mạng, không ai sẽ buông tha...

- Vậy bọn họ sẽ tới nơi đây? Có bọn họ, thiên tài của Phong Hào Đế Quốc chẳng phải liền không còn cơ hội?

Trương Huyền không vui.

Một Phong Hào Đế Quốc chỉ có một danh ngạch, đối phương chạy tới chiếm, người trước chẳng phải liền mất đi?

- Mạnh được yếu thua, đây cũng là chuyện không có cách nào, nếu như thiên tài của Phong Hào Đế Quốc có thể vượt qua hắn, đối phương cũng không dám xằng bậy, nhưng mà không vượt qua, chỉ có thể trơ mắt nhìn danh ngạch bị cướp.

Mộc sư lắc đầu.

Vô luận ở địa phương nào, chỉ cần có Danh Sư Đường, coi như là Thánh Nhân quý tộc cũng không dám quá phận.

Nhưng mà thiên tài của ngươi không bằng ta, vậy ngượng ngùng.

Thánh Tử Điện chỉ cần người mạnh nhất, không bằng người khác, chính là không bằng, nói nhiều hơn nữa cũng vô dụng.

- Điều này cũng đúng...

Trương Huyền gật đầu.

Thật giống như Chiến Sư Đường tuyển chọn, đệ tử Hồng Viễn Đế Quốc bọn hắn, sức chiến đấu cường đại, tự nhiên toàn bộ được chọn, ba Học Viện khác, chỉ có thể khôn sống mống chết, vốn rất nhiều người có hy vọng, liền không có tư cách rồi.

Tu luyện chính là tàn khốc như vậy.

Bất quá, có Danh Sư Đường, rất nhiều quy tắc rất công bằng, coi như là thân phận bình thường, chỉ cần có đầy đủ thiên phú, cũng có thể ra mặt, tựa như hắn... Bất quá là một cô nhi ở Thiên Huyền Vương quốc mà thôi, lại bằng vào cố gắng của mình, từng bước một đi cho tới bây giờ, thậm chí còn thành Viện trưởng Danh Sư học viện.

- Vị Trương Cửu Tiêu này, dù chỉ là Trương gia chi thứ, nhưng mà thiên phú hoàn toàn chính xác vô cùng đáng sợ, năm
nay vừa mới hai mươi bảy tuổi, dĩ nhiên đạt đến Danh Sư thất tinh trung phẩm, Thánh Vực tam trọng đỉnh phong, nghiền ép tất cả Danh Sư của Danh Sư Đường Thanh Nguyên đế quốc, tự nhiên không hề nghi ngờ liền có được danh ngạch.

Mộc sư cảm khái:

- Kỳ thật chi thứ của đại gia tộc địa vị cũng không cao, có thể hưởng dụng tài nguyên không nhiều, bằng chừng ấy tuổi, có thể đạt tới loại thực lực này, ném đi một phần năng lực huyết mạch, thiên phú cùng nỗ lực cũng làm cho người không thể không phục.

- Ân!

Trương Huyền cảm động lây.

Đúng là như thế, dù người có thiên phú, nếu như không nỗ lực, cũng đều là uổng công.

Thật giống như hắn, vất vả khổ cực tu luyện tiếp cận một năm, cũng mới đạt tới loại thực lực này, trong đó chua xót một lời khó nói hết, ngoại nhân làm sao biết.

- Thánh Tử Điện ta khẳng định phải đi, nên làm sao mới có thể được danh ngạch này?

Trương Huyền nhìn qua.

Nếu như Lạc Nhược Hi ở Thánh Tử Điện, như vậy hắn khẳng định phải đi, không cần biết dùng phương thức gì, cũng nhất định phải được danh ngạch.

- Chỉ có một cơ hội, 20 ngày sau, Thánh Tử Điện sẽ chuyên môn phái Tiếp Dẫn Sứ Giả tới, tiếp dẫn thiên tài tiến về trước, nếu như trước đó, thực lực của ngươi có thể đạt tới Thánh Vực tam trọng đỉnh phong, thuận lợi trở thành Danh Sư thất tinh, các hạng thiên phú đều vượt qua Trương Cửu Tiêu, tự nhiên có thể đạt được tư cách, ta biết rõ thời gian có thể sẽ có chút gấp gáp, nhưng mà không có lựa chọn khác...

Mộc sư nói.

- 20 ngày?

Trương Huyền nhẹ gật đầu:

- Tốt!

Nếu như chỉ là hai ba ngày, khả năng còn có chút gấp, 20 ngày với hắn mà nói tuyệt đối đủ rồi.

- Tốt?

Mộc sư nghi hoặc nhìn lại:

- Ta nhớ được không sai, thực lực của ngươi hẳn là chỉ có Thánh Vực nhất trọng đỉnh phong, cách tam trọng còn có trọn vẹn hai đại cấp...

- A, đêm qua không cẩn thận đột phá Thánh Vực nhị trọng đỉnh phong rồi!

Trương Huyền cười cười.

Hắn không có tận lực biểu hiện ra tu vi, coi như là Mộc sư cũng nhìn không thấu, lúc này nói xong, khẽ tiết lộ một tia khí tức.

- Không cẩn thận? Thánh Vực nhị trọng... Đỉnh phong?

Khóe miệng Mộc sư co lại, một hơi dấu ở ngực, cả buổi mới trì hoãn được, nhịn không được cảm khái:

- Thiên phú của Trương sư quả nhiên lợi hại!

Thời điểm ở Khâu Ngô Cung, đối phương vẫn chỉ là Thánh Vực nhất trọng đỉnh phong, một tháng liền gia tăng lên một cái đại, tốc độ tiến bộ cực nhanh, quả thực nghe rợn cả người.

- Bất quá chỉ như vậy mà nói, chỉ sợ còn chưa đủ... Không nói trước Thánh Vực tam trọng Thai Anh Cảnh, cùng Thần Thức Cảnh có bất đồng thật lớn, còn cần Linh Hồn cùng Nguyên Thai hoàn mỹ dung hợp, mặc dù có thiên phú, chỉ sợ cũng cần tiêu phí mấy năm mới có thể hoàn thành.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện