Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Bắt! (1)


trước sau

Thanh Nguyên Thành, trong một tửu quán, mấy người ngồi ở trong đó, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn về phía một phủ đệ cách đó không xa.

- Trương Sư, đây là chỗ ở của Trần Triết...

Ngô sư lặng lẽ truyền âm.

Khi trời tối, bọn hắn liền đến nơi này, có Danh Sư đường sớm an bài, không có gây nên bất luận kẻ nào chú ý.

- Ân!

Thần thức lan tràn, phủ đệ cách đó không xa đều ở trong đáy mắt.

Thần thức của người khác, cho dù là Ngô sư, cũng chỉ có thể lan tràn 400 thước, mà Trương Huyền, phạm vi 2500 thước, chung quanh chỉ cần có gió thổi cỏ lay, đều có thể sớm biết trước, căn bản không cần ẩn núp đến trong nhà của Trần Triết.

- Cái phủ đệ này xây dựng ngược lại rất xa hoa, rất chắc chắn!

Quét một vòng, Trương Huyền cảm khái.

Trần Triết này, ở trong mắt hắn không có danh khí gì, cũng không hiển sơn lộ thủy, trên thực tế là Danh Sư lục tinh đỉnh phong không thể thật hơn, càng là học sinh thân truyền của Phó đường chủ... Toàn bộ Đế Đô, cũng coi như là thân phận tương đối cao quý.

Bởi vậy phủ đệ của hắn, các loại trận pháp bố trí rậm rạp chằng chịt, thậm chí có đạt đến thất tinh, lắp đặt thiết bị so sánh với phủ thân vương, cho dù xa xa không bằng, nhưng so với gia tộc bình thường thì mạnh hơn nhiều lắm.

Năm bước một lầu, mười bước một các; hành lang đan xen...

Không biết Ngô sư dùng phương pháp gì, cả phủ đệ cũng không vì Trần Triết chết mà gây ra động tĩnh quá lớn, ngược lại cực kỳ bình tĩnh.

- Trương Sư, chúng ta cần sớm làm mấy thứ gì đó không?

Ngô sư trầm tư một lát, nói:

- Theo ta được biết, Điền Thanh này có một thanh Thánh Khí trung phẩm, cấp bậc khả năng không bằng Kim Nguyên đỉnh, lại có thể dung hợp với thực lực của hắn, càng tăng thêm sức mạnh, phát huy ra sức chiến đấu rất mạnh!

- Không cần sớm chuẩn bị, chuẩn bị quá nhiều, vạn nhất đối phương phát hiện, trốn đi, chúng ta liền phiền toái!

Trương Huyền lắc đầu.

Sớm chuẩn bị tự nhiên tốt nhất, chỉ là phủ đệ của đối phương bố trí đủ loại trận pháp, mai phục càng nhiều Danh Sư, động tĩnh như vậy quá lớn, vạn nhất con cá không mắc câu, ngược lại sẽ phiền toái.

- Vậy...

Ngô sư có chút bận tâm.

- Không cần lo lắng, thực lực của hắn coi như rất mạnh, chỉ cần không có vượt qua Cẩu Đường Chủ, chúng ta tự bảo vệ mình sẽ không có vấn đề, đến lúc đó động tĩnh náo lớn, hoàn toàn có thể truyền tin người Chiến Sư đường đến...

Trương Huyền nói.

Vị Điền Thanh này hắn đã giao thủ qua, không phải là đối thủ của mình, cho dù có pháp bảo gì lợi hại, nhóm người mình tự bảo vệ không có vấn đề, thật sự không được, lại để cho Hình Đường chủ dẫn người tới, tinh nhuệ của Chiến Sư đường ra hết, coi như đối phương là cường giả Xuất Khiếu
Cảnh chính thức, ở chỗ này cũng khó trốn vẫn lạc.

- Cũng đúng!

Gật gật đầu, Ngô sư nhẹ nhàng thở ra.

Biết có thể sẽ gặp đại chiến, mọi người vừa quan sát vừa tu luyện, điều chỉnh trạng thái của mình đến đỉnh phong.

Đợi không biết bao lâu, ánh trăng có chút tây hạ, đột nhiên Trương Huyền đứng dậy:

- Đến rồi!

Đám người Ngô sư sững sờ.

Bọn hắn vô luận ánh mắt hay thần thức cảm ứng, đều không có vật gì, tìm không thấy nửa cái bóng người, cái gì đã đến?

- Đã đi vào phủ đệ...

Thấy bọn họ khó hiểu, Trương Huyền lắc đầu:

- Từ dưới đất tới!

- Dưới mặt đất?

Mọi người cực kỳ bất khả tư nghị nhìn qua.

Dưới mặt đất, thần thức khó có thể xuyên thấu, như vậy cũng có thể phát hiện?

- Đối phương cực kỳ cẩn thận, theo sát vách phủ đệ, lặng lẽ lẻn vào, không biết dùng bí pháp gì, chui xuống dưới đất, tuy động tác rất nhỏ, bất quá... ta sớm liền phát hiện thân ảnh của hắn, hiện tại tới bắt rùa trong hũ a!

Trương Huyền nhẹ nhàng cười cười.

Loại thủ đoạn chui xuống dưới đất này, ban đầu ở Tĩnh Viễn Thành Độc Điện đã gặp một lần, là tuyệt chiêu am hiểu nhất của Thanh Điền thập đại Vương Giả… Thổ Diệp Vương.

Chính bởi vì gặp qua, thời điểm thần thức của hắn lan tràn, tình huống dưới mặt đất cũng lặng lẽ quan sát, vừa vặn thấy được một màn này.

- Tốt!

Mọi người đứng dậy, bay ra cửa sổ, bay về phía phủ đệ, đi vào chính giữa sân nhỏ, Trương Huyền ý bảo mọi người lặng lẽ trốn ở bốn phía, bản thân thì đến một chỗ, nhẹ nhàng búng ra, mấy trận kỳ chọc vào mặt đất.

Ô...ô...ng...

Bàn chân đạp mạnh mặt đất, nhướng mày:

- Đi ra!

Bành!

Mặt đất lập tức đung đưa, một bóng người bị hắn cứng rắn rút ra, trùng trùng điệp điệp ngã trên mặt đất.

Người này mặc hắc y, che giấu ở trong đêm tối, thấy không rõ lắm, bất quá tất cả mọi người đều có thực lực Nguyên Thần Cảnh, thị lực kinh người, lập tức nhận ra dung mạo.

- Điền Thanh, quả nhiên là ngươi...

Sắc mặt Ngô sư trầm xuống:

- Tới cho ta!

Nói xong, đại thủ trảo một cái, một cỗ lực lượng cường đại nghiền ép tới, tựa hồ muốn xé nát người.

Vù vù!

Tựa hồ không nghĩ tới có người mai phục ở nơi đây, đồng tử của Điền Thanh co rụt lại, hai tay ngăn trở công kích của hắn, thân thể nhoáng một cái, cấp tốc thoát ra.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện