Thấy được càng nhiều, mày nhíu lại càng chặt.
Trải qua dò xét linh hồn, hắn nhìn ra, đối phương xác thực không biết rõ tình hình dưới phong ấn, nói cách khác, bức mỹ nhân xuất dục đồ kia có lẽ không quan hệ tới hắn!
Hơn nữa trải qua dò xét, có thể thấy được, tính cách đối phương chính trực, danh khí rất tốt không nói, là một Danh Sư ưu tú có thiên phú.
- Xem ra ta đoán sai rồi...
Xem hết những thứ này, ý niệm của người mang mặt nạ bằng đồng xanh lui ra.
Còn tưởng rằng là gia hỏa này sửa đổi họa quyển, hiện tại xem ra, hoàn toàn chính xác không phải, bất quá... nếu như đã nắm đến, nhất định phải để cho đối phương nghĩ biện pháp khôi phục nội dung lúc trước, nếu không những năm này vất vả, tất cả đều thành bọt nước.
- Quả nhiên là Vu Hồn Sư, hơn nữa cùng đám người Điền Thanh có quan hệ mật thiết...
Ý niệm của đối phương đi vào thức hải, Trương Huyền cũng lặng lẽ dò xét đối phương.
Chỉ bất quá, đạo ý niệm này quá nhỏ, ẩn chứa nội dung không nhiều lắm, nếu không mục đích, dụng ý của đối phương, sẽ bị dò xét rõ ràng.
Hắn lý giải Vu Hồn vượt xa đối phương, bố trí một cái biểu hiện giả dối, lừa gạt còn rất dễ dàng.
Trải qua điều tra, Trung Thanh Vương cùng Điền Thanh, có lẽ đều cùng hắn có quan hệ mật thiết nào đó, nguyên nhân chính là như thế, mới có thể để cho Điền Thanh mạo hiểm đi dụ dỗ đám người Ngô sư, hắn lặng lẽ ẩn giấu ở chỗ này, câu bắt linh hồn của mình.
- Ta vốn muốn sưu hồn, chỉ là một khi như vậy, ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ, thật sự không còn có gì nữa... Hiện tại cho ngươi hai con đường để đi!
Biết rõ vị trước mắt này hoàn toàn chính xác không biết gì cả, người mang mặt nạ bằng đồng xanh hừ một tiếng:
- Thứ nhất, giúp ta khôi phục họa quyển, thành công, ta không chỉ không giết ngươi, còn có thể cho ngươi sống lại, thậm chí so với hiện tại càng mạnh hơn nữa!
- Thứ hai, sưu hồn, triệt để biến mất ở trong Thiên Địa! Nói thật, tuy ngươi rất hiểu rõ thư họa, nhưng Thư Họa Sư đạt tới thực lực như ngươi, toàn bộ Đại Lục không biết bao nhiêu, ngươi không đồng ý, ta sớm muộn gì cũng có thể phục hồi nội dung như cũ!
- Sống lại lần nữa?
Trương Huyền nghi hoặc.
- Không sai!
Người mang mặt nạ bằng đồng xanh khẽ đảo cổ tay, một nhục thân xuất hiện ở trước mắt:
- Đây là Vô Hồn Kim Nhân, chỉ cần ngươi đáp ứng điều kiện thứ nhất, ta có thể cho hồn phách của ngươi ở tạm trong đó, như vậy chẳng khác nào đã có nhục thân, có thể sinh hoạt giống như người bình thường!
- Vô Hồn Kim Nhân...
Vô Hồn Kim Nhân của đối phương, so với trước kia Trương Huyền gặp qua, cấp bậc cao hơn nhiều lắm, hẳn là nhục thân của Nguyên Thần Cảnh đỉnh phong luyện chế thành, không chỉ như thế, thủ pháp cũng cực kỳ tinh diệu, giống Chân Nhân như đúc, nhìn không ra vấn đề chút nào.
Có thể nói, Linh Hồn thật đi vào trong đó, thực giống như sống lại, Danh Sư thất tinh bình thường, chỉ sợ cũng rất khó phát hiện.
- Thân là Danh Sư, coi như không biết chức nghiệp Vu Hồn Sư, nhưng Vô Hồn Kim Nhân, cũng có thể nghe nói qua chứ! Không chỉ có thể để cho thực lực của ngươi bạo tăng, còn có thể để ngươi cải biến thân phận, trở thành nhân vật quyền cao chức trọng!
Thấy hắn khiếp sợ, người mang mặt nạ bằng đồng xanh cười
lạnh.
- Trở thành nhân vật quyền cao chức trọng? Chẳng lẽ... Điền Thanh cùng Trung Thanh Vương, đều là Vô Hồn Kim Nhân?
Nhớ tới một sự kiện, đồng tử của Trương Huyền co rụt lại.
Điền Thanh có thể trở thành Danh Sư Đường Phó đường chủ, thành phần bản thân khẳng định không có vấn đề, dĩ vãng trải qua tất nhiên cũng là trong sạch, sở dĩ phản bội Nhân tộc, chẳng lẽ là bị người luyện chế thành Vô Hồn Kim Nhân, sau đó áp đặt vào một hồn phách khác?
Còn có Trung Thanh Vương...
Thật muốn như vậy, liền thật đáng sợ.
Đường đường Vô Hồn Kim Nhân, biến thành Phó đường chủ cũng không có người phát hiện... Mấu chốt nhất là, hai cái này chỉ là muốn giết mình mới bại lộ... Như vậy không có bại lộ, sẽ có bao nhiêu?
Bí pháp rút ra Linh Hồn, sau đó thay đổi một Linh Hồn khác vào trong cơ thể đối phương...
Khó trách lúc trước Danh Sư Đường muốn tiêu diệt Vu Hồn Sư không lưu tình chút nào, chỉ là năng lực này, liền thật quá đáng sợ!
Bởi vì một khi đại quy mô thi triển, ngươi căn bản không biết, bên người rút cuộc là bằng hữu hay địch nhân.
- Trung Thanh Vương không phải Vô Hồn Kim Nhân, thứ này cũng không phải dễ luyện chế như vậy!
Người mang mặt nạ bằng đồng xanh lắc đầu.
- Không phải?
- Hắn chỉ là đồ chơi hiệu trung với ta mà thôi!
Người mang mặt nạ bằng đồng xanh hừ một tiếng.
- Vậy... Điền Thanh thì sao?
Trương Huyền tiếp tục nhìn qua.
- Điền Thanh?
Người mang mặt nạ bằng đồng xanh cười nhạo một tiếng, không có trả lời, mà nhìn qua:
- Muốn biết dung mạo dưới mặt nạ của ta không?
- Ân!
Trương Huyền gật đầu:
- Nếu như có thể để cho ta biết rõ ngươi rút cuộc là người nào, thì có thể tin tưởng lời của ngươi, đáp ứng điều kiện của ngươi! Nếu không, dù sao cũng đã chết, không cần phải hỗ trợ người giết ta!
Đối với người mang mặt nạ bằng đồng xanh này, hắn một mực rất ngạc nhiên, chỉ bất quá gia hỏa này từ khi nhìn thấy bản thân, thì không thi triển qua võ kỹ, vừa rồi Hồn Thuật dò xét, là thủ đoạn đặc thù của Vu Hồn Sư, không tính là võ kỹ.
Bởi vậy, trong đầu một mực không có hình thành thư tịch, cũng không biết rút cuộc là người nào.
Nếu có thể tháo mặt nạ xuống tự nhiên tốt nhất.
- Ta che lấp dung mạo, chỉ là vì không muốn để người khác phát hiện, bây giờ ngươi trốn không thoát, sinh tử chỉ ở nhất niệm của ta, cho ngươi xem cũng không sao...
Cười lạnh một câu, người mang mặt nạ bằng đồng xanh thò tay chậm rãi lấy mặt nạ trên mặt xuống.
Hồn phách của đối phương bị bản thân khống chế, sinh tử tất cả một ý niệm, căn bản không sợ làm ra phản kháng gì, vì vậy với hắn mà nói, cho xem chân dung cũng không coi vào đâu.
Thấy đối phương mở mặt nạ ra, Trương Huyền vội vàng nhìn sang, chỉ liếc nhìn, đồng tử co rụt lại, không thể tin được.
- Không thế nào, tại sao lại là ngươi?