Danh Sư Đường của Thanh Nguyên đế quốc.
Chiếu song song bày ở dưới đất, tám cỗ thi thể lạnh ngắt.
Từng thi thể, đều mặc y phục Danh Sư, trước ngực có bảy vì sao lóng lánh, lộ rõ thân phận.
Lão giả ở giữa nhất, Trương Huyền hết sức quen thuộc, bởi vì đãi ngộ hắn không công bằng, mới tiến hành xông đường, thậm chí còn cùng hắn chiến đấu một trận... Vốn tưởng rằng vị này sẽ đợi đến lúc Tổng bộ thẩm vấn, cuối cùng bị tước đoạt tư cách Đường chủ, không nghĩ tới, vậy mà đã chết ở nơi đây.
- Xảy ra chuyện gì vậy?
Trương Huyền nhíu mày, nhìn về phía Ngô sư.
- Là sự tình buổi sáng hôm nay... Dựa theo danh sách ngươi cho ta, ta mới thẩm vấn tám người, kết quả... trong nội đường liền chết tám vị Danh Sư!
Sắc mặt Ngô sư xanh mét.
Trương Huyền từ trong miệng Thanh Điền hoàng đã biết danh sách nội gian, truyền cho hắn, vì không đánh rắn động cỏ, lặng lẽ thẩm vấn, vừa mới thẩm vấn người thứ tám, chợt nghe thuộc hạ báo cáo, trong nội đường đã chết tám vị Danh Sư thất tinh.
Bao gồm... Cẩu Đường Chủ!
Sắc mặt Trương Huyền trầm xuống.
Thẩm vấn tám người, chết tám vị Danh Sư, hơn nữa đều là thất tinh, rất rõ ràng, đối phương đang cho bọn hắn cảnh cáo.
- Hơn nữa, cái chết của bọn hắn giống như Trần Triết, đều là linh hồn biến mất, chỉ còn lại có thân thể...
Ngô sư nói tiếp.
Trương Huyền trầm mặc.
Vừa mới vào, hắn liền phát hiện rồi, bao gồm Cẩu Đường Chủ ở bên trong mọi người, đều là bị người dùng thủ pháp câu hồn, câu đi ba hồn bảy vía, từ đó biến thành thi thể.
- Là... Ngoan Nhân!
Xiết chặt nắm đấm.
Có thể làm được điểm ấy, ngay cả Cẩu Đường Chủ cũng không thể may mắn thoát khỏi, chỉ sợ chỉ có Ngoan Nhân mới có thể làm được.
Chỉ là... Hắn ở đầm lầy Tế Bắc, căn cứ Thanh Điền hoàng cung cấp tin tức, tựa hồ bị cấm chế, không cách nào thoát ly... Làm sao có thể dùng loại bí pháp này giết nhiều Danh Sư như vậy?
- Bọn hắn bị phát hiện ở đâu?
Trong lòng nghi hoặc, quay đầu hỏi.
- Đều trong chỗ ở của mình, người nhà cho rằng đang nghỉ ngơi, trời sáng gọi không tỉnh mới phát hiện, dĩ nhiên đoạn tuyệt hô hấp!
Nói một tiếng, Ngô sư nhịn không được nhìn qua:
- Có phải có quan hệ tới Thanh Điền hoàng hay không? Nhưng Thanh Điền hoàng... không phải bị giết rồi sao?
Thanh Điền hoàng thân là Vu Hồn Sư, có được loại bí pháp đặc thù này, sự tình giết chết Trần Triết, lúc trước Trương sư đã nói... Nếu như đều chết, là ai dùng ra chiêu này, quỷ dị như thế?
Vô duyên vô cớ tử vong, ngay cả một chút dấu hiệu cũng không có, lại huyên náo toàn bộ Danh Sư Đường lòng người bàng hoàng, sợ hãi.
Người đều sinh ra sợ hãi với đồ vật không biết cùng không thể lý giải, trước mắt cũng là như thế.
Cẩu Đường Chủ có thể nói là tồn tại thực lực mạnh nhất toàn bộ Thanh Nguyên Thành, hắn cũng không thể kháng trụ bị lặng yên không một tiếng động chém giết, bất kể là ai, đều sẽ cảm giác cổ rét run.
- Thanh Điền hoàng là chết, nhưng mà người phía sau hắn còn chưa chết!
Trương Huyền lắc đầu.
- Người đứng phía sau?
Ngô sư nghi hoặc.
Sự tình Ngoan Nhân liên lụy quá lớn, Trương Huyền cũng không nói ra, mặc dù là hắn, cũng không biết tình hình.
- Ân, mặc dù Thanh Điền hoàng là một vị Hoàng giả của Dị Linh Tộc, nhưng Vu Hồn Sư truyền thừa đoạn tuyệt, hắn
có thể học được... là sau lưng có người truyền thụ! Người động thủ, hẳn là cái này!
Trương Huyền gật đầu.
- Người truyền thụ Thanh Điền hoàng chức nghiệp Vu Hồn? Người này... sẽ có thực lực gì? Vượt qua đẳng cấp của phong hào đế quốc, ta có thể lập tức trình báo Tổng bộ, để cho đối phương phái người tới!
Đồng tử co rụt lại, Ngô sư vội nói.
Danh Sư Đường có quy củ của Danh Sư đường, dưới tình huống bình thường, sự tình phân bộ có thể giải quyết, nhiều nhất gửi cái văn bản báo cáo, sẽ không để cho người phía trên xuống.
Thứ nhất, người Tổng bộ bề bộn nhiều việc, không có rảnh thay thuộc hạ chùi đít; thứ hai, đối với người phân bộ cũng là cơ hội rèn luyện.
Sự tình gì cũng mời Tổng bộ... Danh Sư cao cấp còn không vội vàng chết?
Bất quá... một khi thực lực vượt qua đẳng cấp của phong hào đế quốc, liền không giống, sẽ liên lụy không biết bao nhiêu người sinh linh đồ thán, hoàn toàn có thể xin Tổng bộ, phái Danh Sư cao hơn xuống xử lý việc này.
- Phái người tới đây, đại khái cần bao lâu?
Trương Huyền nhíu mày.
- Tiềm Trùng phong hào đế quốc cách chúng ta gần nhất, có được Danh Sư nửa bước bát tinh... Để cho bọn họ phái người tới, đại khái cần chừng mười ngày... Còn có đế quốc liên minh có Danh Sư bát tinh, hiện tại truyền tin, nhanh nhất cũng phải hai mươi ngày mới có thể tới!
Tính toán thoáng một phát, Ngô sư nói.
- Mười ngày, hai mươi ngày? Quá muộn...
Trương Huyền lắc đầu, thần sắc ngưng trọng:
- Đợi những người này chạy tới, ta sợ Danh Sư Đường sẽ chết càng nhiều!
- Vậy làm sao bây giờ?
Ngô sư có chút gấp.
Mười ngày, hai mươi ngày hoàn toàn chính xác quá muộn, đối phương giết người ở vô hình, trong vòng một đêm liền chết tám cái... Thật muốn động thủ, thời gian dài như vậy, chỉ sợ Danh Sư thất tinh của toàn bộ Thanh Nguyên đế quốc, cũng không sai biệt lắm bị giết tuyệt.
- Người sau lưng Thanh Điền hoàng kia, đến cùng là thực lực gì, ta cũng không rõ ràng lắm, bất quá... chắc có lẽ không vượt qua Xuất Khiếu cảnh! Nếu không Tổng bộ Danh Sư Đường khẳng định đã sớm phát hiện...
Không có trả lời câu hỏi của hắn, Trương Huyền phân tích.
Tổng bộ Danh Sư Đường, tuy bỏ mặc quyền lực, gặp được khó khăn lại để cho phân bộ cấp dưới xử lý, nhưng sẽ thường xuyên tuần tra thiên hạ, một khi phát hiện sinh mệnh vượt qua đẳng cấp xuất hiện, sẽ đích thân xuất thủ xử lý.
Phong hào đế quốc, tồn tại cao nhất, chính là Xuất Khiếu cảnh... ánh mắt Ngoan Nhân này, có thể ở chỗ này không bị phát hiện, nói rõ... có lẽ không có đánh vỡ cực hạn này.
- Coi như không cao hơn Xuất Khiếu cảnh... Nhưng Xuất Khiếu cảnh, mỗi một tầng đều có chênh lệch rất lớn... Chỉ cần vượt qua sơ kỳ, không phải là chúng ta có thể chống lại!