Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thành công đoạt xá! (1)


trước sau

Chính là Thiên Đạo chi thư, bên trong phong ấn Ngoan Nhân hắn thu phục!

Vị Ngoan Nhân này đã từng nói với hắn, đối phương là đại não cùng con mắt, nắm giữ quyền khống chế, với tư cách thân thể, nếu như muốn đoạt xá, không thể nào làm được, phương pháp duy nhất là để ý thức của đối phương hỗn loạn, không rảnh quan tâm chuyện khác.

Ngoan Nhân ở đầm lầy Tề Bắc sống vài vạn năm, muốn cho ý thức hỗn loạn, có thể nói gần như không có khả năng...

Nhưng cả hòn đảo là một vật phẩm Thiên Công, hơn nữa đối phương còn dung hợp vào, như vậy còn lại liền đơn giản.

Chỉ cần trước thời hạn Khải Linh hòn đảo, sau đó lại gậy ông đập lưng ông...

Một cái đầu lâu, hai loại ý niệm, tự nhiên sẽ sinh ra hỗn loạn!

Lấy thực lực của Ngoan Nhân, triệt để đồng hóa những ý niệm này sẽ không tiêu tốn quá nhiều thời gian, nhưng hắn làm sao có thể cho thời gian cùng cơ hội này.

Bàn tay hất lên, thư tịch từ từ mở ra, trong đó vẽ lấy trái tim cùng ngón tay lập tức bay lên bầu trời.

Ầm ầm!

Vừa đến trên không, liền tản mát ra sát lục chi khí cực mạnh, bao phủ cả hòn đảo.

- Ngươi, ngươi... Có những bộ phận khác của ta, làm sao ta không cảm ứng được...

Ngoan Nhân ở đầm lầy Tề Bắc giật mình, trong thanh âm xuất hiện bối rối cùng khó tin, lại không còn bình tĩnh như trước đó.

Dựa theo tình huống bình thường, những bộ phận khác của thân thể còn chưa tới trước mặt, nên có thể cảm ứng ra, đây là huyết mạch liên hệ...

Làm sao đi vào nơi ở của hắn, cũng không có phát hiện?

- Cảm ứng?

Trương Huyền lắc đầu.

Hắn dùng Thiên Đạo chi thư phong ấn trái tim cùng ngón tay... Thiên Đạo che giấu, nếu đối phương còn có thể cảm ứng ra, chẳng phải tương đương vượt qua Thiên Đạo? Nói đùa gì đó!

- Hô!

Không để ý tới hắn hoảng sợ, trái tim cùng trong ngón tay bay ra, thẳng tắp chui vào đầu lâu to lớn.

Rầm rầm!

Đầu lâu ở trên không trung phi hành bất ổn, bất cứ lúc nào cũng sẽ rơi xuống.

- Chúng ta rời khỏi nơi này trước, tranh đấu giữa bọn họ, sợ rằng sẽ gây ra động tĩnh rất lớn...

Trương Huyền quay đầu dặn dò.

Hai Ngoan Nhân tranh đoạt quyền khống chế thân thể, tất nhiên đánh rất lợi hại, bọn họ ở đây cũng không giúp được gì, làm không cẩn thận còn có nguy hiểm, không bằng rời đi trước, đi xa một chút chờ đợi.

- Vâng!

Đám người Ngô sư nhẹ gật đầu.

Mặc dù bọn họ không hiểu rõ đến cùng xảy ra chuyện gì, nhưng mà áp lực ở bốn phía biến mất, nguy hiểm đã giải trừ.

Vội vã bay ra xa, hơn mười phút sau, đã cách quỷ quật chừng hơn trăm dặm.

Mặc dù hòn đảo rất lớn, nhưng lúc này ở trong mắt chỉ như hạt đậu tằm, treo ở trên trời không ngừng lay động, hình như tiến hành chém giết kịch liệt.

- Trương sư, cái này... Đến cùng xảy ra chuyện gì vậy?

Ngô sư thực sự nhịn không được, nhìn qua.

Vì cái gì trong thư tịch Trương sư lấy ra, sẽ có ý niệm của Dị Linh tộc? Đạo ý niệm này cùng lão sư của Thanh Điền Hoàng, đến cùng quan hệ như thế nào...

Tất cả tất cả, đối với
bọn hắn mà nói, đều là bí ẩn, lý giải không được.

- Lão sư của Thanh Điền Hoàng, là tồn tại cùng Khổng sư chiến đấu qua, đã đạt đến tình trạng nhỏ máu trùng sinh, ta vừa khéo thu phục một phần khác của thân thể hắn...

Trương Huyền giải thích một câu.

- Tồn tại cùng Khổng sư chiến đấu?

- Chẳng phải sống từ thời Thượng Cổ?

- Nhỏ máu trùng sinh?

...

Hai mặt nhìn nhau, rất nhiều Danh Sư yết hầu phát khô.

Hết thảy trước mắt, thực sự quá mức không thể tưởng tượng, cho dù bọn họ kiến thức rộng rãi, cũng không dám tin tưởng.

Lão quái vật sống từ Thượng Cổ...

Bị Trương sư thuần phục, còn muốn đoạt xá cái trước mắt...

Làm sao làm được?

- Chuyện ngày hôm nay, mong chư vị không nên truyền ra ngoài...

Biết nói ra, mọi người khẳng định sẽ là bộ dáng này, Trương Huyền dặn dò.

Bất kể nói thế nào, Ngoan Nhân cũng là Dị Linh tộc, thu phục một tên như vậy, hiệu trung với mình, truyền đi, tất nhiên có ảnh hưởng rất lớn với thân phận Danh Sư.

- Yên tâm đi!

Đám người Ngô sư vội vàng gật đầu.

Nói thật, việc ngày hôm nay, cho dù nói ra, cũng phải có người tin tưởng mới được.

Đầu người hai ba dặm...

Từng chiến đấu với Khổng sư, đạt tới cảnh giới nhỏ máu trùng sinh...

Suy nghĩ một chút cũng để người hoảng sợ.

- Trương sư... Ngươi thật sự là... Thiên Nhận Danh Sư?

Buồn bực phút chốc, Trương Cửu Tiêu nhịn không được nói.

Những người khác cũng đồng loạt nhìn qua.

Trước đó, Dị Linh tộc kia nói, bọn họ chưa kịp hỏi thăm, hiện tại Trương sư ở trước mặt, liền nhịn không được nữa.

Biết không nói ra, mọi người khẳng định không chịu từ bỏ ý đồ, Trương Huyền cũng không giải thích, thân thể nhoáng một cái.

Ầm ầm!

Một cỗ khí tức đặc thù phát ra.

Sắc mặt đám người Trương Cửu Tiêu đồng thời tái đi.

Ở dưới cỗ khí tức này, bọn họ căn bản không có cách nào phản kháng, thật giống như Danh Sư cấp thấp gặp cấp cao, kèm theo một loại cảm giác muốn quỳ bái, trực tiếp bái sư.

- Quả nhiên là...

Mọi người xiết chặt nắm đấm, không còn hoài nghi.

Loại khí tức này, bọn họ chỉ gặp được ở thời điểm nhìn thấy tượng Khổng sư, trực tiếp áp bức tâm linh, cho người ta một loại cảm giác khó mà chống lại, là không thể ngụy trang!

- Ta sinh hoạt ở một thời đại với Thiên Nhận Danh Sư...

- Thiên Nhận Danh Sư giống như Khổng sư, chúng ta chung một chỗ trải qua nhiều như vậy

Trừ Ngô sư ra, Danh Sư khác đều kích động đến thân thể run rẩy, khó mà kiềm chế.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện