Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Phương pháp trị liệu kỳ lạ cho Thẩm Hồng (hạ) (2)


trước sau

Thẩm Truy bệ hạ cảm thấy trong lòng phát điên, đang muốn cự tuyệt, lại thấy vẻ mặt Dương sư đối diện nghiêm túc nhìn qua.

- Không nên cự tuyệt. Chuyện này quan hệ đến việc cứu chữa cho lão tổ nhà các ngươi, không thể có chút sai lầm. Bằng không kiếm củi ba năm thiêu một giờ!

- ...

Thẩm Truy bệ hạ lần này là khóc thật.

Lão tổ, thật sự không là ta hãm hại lão tổ. Thực sự là Dương sư hãm hại ngài...

...

Bên này Thẩm Truy bệ hạ lần lượt cứu Thẩm Hồng tỉnh, lại lập tức đánh ngất xỉu, sau đó cứu tỉnh, lại đánh cho hôn mê... Lưu Lăng, Trang Hiền, Trịnh Phi ở một bên, mỗi người giống như vỡ mộng, cũng cảm thấy có chút phát điên.

- Lưu sư, ngươi kiến thức rộng rãi, có thể nhìn ra Dương sư làm vậy là thủ đoạn đột phá gì hay không?

Nghẹn hồi lâu, Trang Hiền thật sự không nhịn được nữa.

- Ta... cũng không nhìn ra được!

Sắc mặt Lưu sư nhất thời đỏ lên.

Thủ đoạn đột phá? Đây là thủ đoạn đột phá cái lông gì?

Danh sư có mấy trăm đường pháp tắc, khiến người ta đột phá tuần hoàn mấy định luật lớn, dường như không có một cái nào để người ta ăn xuân dược, nhìn mỹ nữ...

Hơn nữa càng hãm hại phụ thân hơn chính là, ăn thì thôi, còn cố ý tìm mỹ nữ mặc hở hang cám dỗ, đợi tới khi không nhịn được lại đánh ngất xỉu...

Ta thấy đây không phải là giúp người đột phá, mà là cố ý chỉnh hắn đi?

Đáng thương cho Thẩm Hồng cả đời uy danh, hiện tại lại giống như khách làng chơi tới kỹ viện, vừa tỉnh lại liền lao tới trên người mỹ nữ...

- Đột phá cái rắm ấy. Ta cảm thấy đây là cố ý chỉnh Thẩm Hồng. Ta lớn như vậy, vẫn chưa nghe nói qua ăn xuân dược có thể ăn tới mức đột phá...

Trịnh Phi lắc đầu, sắc mặt tái xanh:

- Đây là một trò khôi hài. Lưu sư, ta thấy vẫn nên ra tay ngăn cản! Nếu không tiếp tục như vậy nữa, còn ra thể thống gì?

- Chuyện này...

Lưu Lăng có chút do dự.

- Không có gì phải do dự nữa. Ngươi nhìn Thẩm Hồng hiện tại, đã hoàn toàn điên rồi. Một khi tin tức truyền đi, cho dù chết, cũng sẽ chẳng còn bao nhiêu mặt mũi...

Trịnh Phi bực bội nói.

Nghe nói như thế, Lưu Lăng, Trang Hiền ngẩng đầu nhìn lên. Quả nhiên nhìn thấy Thẩm Hồng ban đầu vẻ mặt nho nhã, lúc này giống như người điên, giãy dụa lao về phía một nữ tử xinh đẹp. Trang phục trên thân hắn đã gần như bị xé rách, hai mắt đỏ ửng, toàn thân giống như con sói hoang phát điên.

- Nhưng... Dương sư giúp ta đột phá, cũng không thể tưởng tượng nổi. Có thể cũng sử dụng phương pháp tương đồng hay không? Thoạt nhìn không dễ nhìn, trên thực tế thật sự là vì tốt cho hắn...

Khóe miệng Trang Hiền giật một cái.

- Ngươi có phụ thân là danh
sư, tu luyện bảo thủ không chịu thay đổi, khiến cho ngươi tức giận đột phá, đúng. Nhưng cái này... đột phá thế nào? Trước đó không nói có khả năng hay không, chỉ nói trạng thái Thẩm Hồng hiện tại, cho dù chân khí đầy đủ, cũng không đột phá nổi!

Trịnh Phi nói.

Tông Sư là một cửa ải khó khăn nhất trong chín tầng của võ giả, giống như cá chép hóa rồng. Một khi đột phá có sự bay vọt về chất. Vô số nhân vật thiên tài tuyệt đỉnh, nắm giữ trạng thái tốt nhất và chân khí hùng hậu nhất, cũng không có cách nào thành công, cuối cùng bị vây khốn chết tại một bước này. Thẩm Hồng hiện tại một lòng muốn lao về phía mỹ nữ, từ lâu đã mất đi lý trí, làm sao có thể thành công?

Không phải lúc này đây nói đùa sao?

Nếu quả thật là như vậy, mọi người cũng không cần tu luyện, đều đi chơi kỹ viện mấy ngày, chẳng phải sẽ biến thành Tông Sư sao?

- Điều này...

- Không có điều này gì nữa. Kìa, Lưu sư nhanh quyết định một chút. Ta có thể dùng tính mạng đảm bảo, tiếp tục như vậy, Thẩm Hồng khẳng định không có cách nào đột phá. Nếu thật sự có thể thành công, ta cắt đầu xuống...

Trịnh Phi nói lời chắc chắn.

Ầm ầm!

Hắn còn chưa nói xong, đột nhiên cảm thấy một khí tức cường đại từ cách đó không xa truyền lại, nóng rực giống như mặt trời thiêu đốt.

- Đây là cái gì?

Hắn vội vàng quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy Thẩm Hồng lão tổ mới vừa rồi còn điên cuồng vô cùng, muốn lao về phía mỹ nữ trước mắt, chẳng biết từ lúc nào đã giống như thánh nhân, khoanh chân ngồi dưới đất. Khí tức trên người hắn lúc sáng lúc tắt phun ra nuốt vào, cho người ta một loại cảm giác sâu như vực rộng như biển, lại không còn vẻ suy nhược như trước, giống như người trẻ tuổi, tản ra lực sinh mạng mạnh mẽ. Ngay cả Thẩm Truy bệ hạ ở bên cạnh đều bị lấn át.

Võ giả bát trọng, Tông Sư cảnh!

- Thật sự có thể đột phá?

Trịnh Phi chỉ cảm thấy gương mặt của mình giống như bị người hung hăng tát một cái. Hắn cũng sắp khóc.

Vừa nói xong khẳng định không có cách nào thành công, lại lập tức đột phá cho mình nhìn...

Ăn xuân dược, đột phá Tông Sư cảnh?

Ai có thể nói cho ta biết, đây rốt cuộc là thế nào...

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện