Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Lời đồn đại về Trương Huyền (hạ) (2)


trước sau

- Hồi bẩm bệ hạ, thành chủ chúng ta dự định mấy ngày nữa tới vương thành một chuyến, đặc biệt sai ta xin chỉ thị của bệ hạ.

Diêu Hàn nói.

Triệu Phong làm quan lớn một phương, không có khả năng thoải mái giống như người bình thường, nói đi là đi. Cho dù muốn đến vương thành khẳng định cần phải sớm xin chỉ thị. Nếu không, len lén qua, một khi để cho bệ hạ biết được, chính là đại nghịch bất đạo.

- Tới vương thành?

Thẩm Truy sửng sốt.

- Vâng. Tiểu thư bái Trương Huyền lão sư. Trương lão sư vì giúp nàng mở ra thể chất đặc biệt, đặc biệt sát hạch luyện đan sư, tìm kiếm Hàn Dương Mẫu thảo trân quý, cũng mua đan dược tam phẩm Phá Âm đan cho nàng dùng. Ân tình thật sự quá lớn. Thành chủ quyết định qua trực tiếp cảm ơn!

Diêu Hàn trả lời.

- Bái Trương Huyền làm lão sư? Hàn Dương Mẫu thảo? Phá Âm đan?

Mọi người vừa thảo luận đến Trương Huyền, lúc này nghe hắn nói như thế, tất cả đều sửng sốt. Thẩm Truy bệ hạ cũng không nhịn được nói:

- Rốt cuộc có chuyện gì, nói tỉ mỉ một lần!

- Vâng!

Diêu Hàn gật đầu, liền kể lại tỉ mỉ một lượt rất nhiều chuyện từ khi Trương lão sư thu đồ đệ Triệu Nhã như thế nào, lại làm thế nào nhìn ra thể chất đặc biệt của nàng, cũng sát hạch luyện đan sư.

Người khác có khả năng hiểu biết lơ mơ đối với việc này. Nhưng hắn bị đối phương đánh cho giống như đầu heo, đắc đặc biệt điều tra tỉ mỉ, biết rõ ràng tất cả. Khi nói ra, không có chút sai lầm nào.

- Ngươi nói... Trương Huyền lão sư này sát hạch luyện đan sư nhất tinh thành công sao?

- Không chỉ có như vậy, vì đám học sinh đột phá, dùng nhiều tiền mua đan dược linh dịch? Thậm chí... đặc biệt vì bọn họ lượng thân làm theo yêu cầu sáng tạo công pháp... Không cầu hồi báo?

- Dốc hết tâm huyết sáng tạo võ kỹ, nhiều ngày không chợp mắt, cho nên nằm ở trên ghế lại ngủ?

Nghe Diêu Hàn nói xong, ba đại danh sư mỗi một người mở to hai mắt nhìn, xiết chặt nắm đấm.

Lão sư, nhiệm vụ căn bản nhất là vẫn là truyền đạo, thụ nghiệp, giải thích nghi hoặc. Nếu như ngay cả học sinh cũng không coi trọng, chắc chắn sẽ không phải là lão sư tốt.

Vị Trương Huyền lão sư này vì học sinh của mình, bỏ ra nhiều như vậy... Thậm chí còn không cho học sinh được biết. Loại phẩm chất này, cho dù là bọn họ chính tai nghe được, cũng chấn động kinh ngạc không thể tăng thêm được nữa.

Mấu chốt nhất chính là... Không ngờ thông qua luyện đan sư sát hạch, thành một vị luyện đan sư chính thức!

- Sát hạch danh sư, cần phải có những chức nghiệp trợ giúp khác. Trở thành luyện đan sư chính thức, nói cách khác, nếu như thu nhận hắn làm học đồ, chỉ cần chăm sóc dạy bảo một chút, sẽ có tư cách sát hạch danh sư?

Mắt của ba đại danh sư càng lúc càng sáng.

Danh sư có thể chỉ điểm cho người, đầu tiên lượng tri thức phải rất khủng khiếp mới được. Thứ hai, sẽ đặc biệt tinh thông đối với những chức nghiệp khác. Thậm chí có thể trở thành một thành viên chính thức. Nếu không cũng không có khả năng chỉ điểm cho người ta.

Luyện đan sư là một trong những ngành nghề đỉnh phong nhất trong thượng cửu lưu. Trở thành luyện đan sư chính thức, nếu như lại phối hợp với chất lượng dạy học và hệ thống tri thức không tệ, chẳng khác nào có tấm vé tiến vào điện phủ danh sư.

Loại lão sư này, cho dù ở vương quốc nhị đẳng, thậm chí nhất đẳng, cũng là đối tượng được không ít danh sư tranh đoạt.

Dù sao học sinh cũng là danh sư, đối với danh tiếng của bản thân cũng có trợ giúp rất lớn.

- Có thực lực, bị người vu oan hãm hại, vì lấy đại cục làm trọng cam tâm nhẫn nịn. Giảng dạy học sinh, có can đảm thử tân pháp, bị người hiểu nhầm, không kiêu ngạo không nóng nảy. Tuổi còn trẻ, tri thức uyên bác, lại tình nguyện che giấu, không phù phiếm, không giả vờ. Vì học viên, cònbỏ qua tất cả... Đây thật là hạt giống danh sư tốt nhất!

Lưu Lăng
càng nói mắt càng sáng lên:

- Trang sư, Trịnh sư, nếu Hồng Thiên học viện có lão sư tốt như thế, có thể theo ta đi xem hay không?

- Lưu sư nói gì vậy? Làm sao có thể là cùng ngươi đi xem. Chắc hẳn là theo ta đi xem. Nhân vật như vậy, có lẽ là học đồ trợ giáo ta vẫn luôn tìm kiếm.

Trang sư cười khanh khách nói.

- Ta hiểu biết cực lớn đối với luyện đan, cũng là luyện đan sư chính thức. Hắn trở thành học đồ của ta mới là điều kiện phối hợp tốt nhất...

Trịnh Phi nói chen vào.

Nghe được Trương Huyền nhiều như vậy ưu tú sự tích, ba đại danh sư cũng không nhịn được nữa.

Lão sư muốn cùng danh sư làm tốt quan hệ, danh sư cũng hy vọng có thể nhận được lão sư tốt làm như mình học đồ.

Vị Trương Huyền này, phẩm chất cao thượng, vì học sinh không tiếc tất cả, tiềm lực mạnh hơn Lục Tầm kia rất nhiều. Ba đại danh sư làm sao không động tâm được?

- Điều này...

Nhìn thấy được ba sư tranh đoạt, không ai nhường ai, Thẩm Truy bệ hạ, Diêu Hàn đều ngẩn người ngay tại chỗ.

Người khác đều chen vỡ đầu muốn được danh sư liếc mắt nhìn thêm một lần. Kết quả vị Trương lão sư này thì hay rồi. Ba đại danh sư còn chưa nhìn thấy người, lại tranh cướp túi bụi.

Chỉ có điều, suy nghĩ một chút về rất nhiều sự tích của hắn. Loại thiên tài này thực sự đáng để danh sư cướp giật.

“Xem ra phải sớm qua lại thân thiết với vị Trương Huyền lão sư này...”

Trong lòng Thẩm Truy bệ hạ âm thầm có quyết định.

Một người có lẽ rất có tiềm lực để trở thành danh sư, làm quốc vương bệ hạ, hắn làm sao có thể buông tha?

- Diêu tướng quân, ngươi trở lại thông báo với Triệu Phong, bảo hắn cứ việc đi qua, không cần e ngại!

Nghĩ vậy, hắn lập tức gật đầu đồng ý với thỉnh cầu của Diêu Hàn.

Bất kể là đối với vương quốc hay đối với hắn mà nói, đây đều là chuyện tốt.

Thông qua ràng buộc Triệu Nhã này, là có thể rất nhẹ nhàng trói buộc vị Trương Huyền lão sư này ở trên chiến xa của Thiên Huyền vương quốc.

Một khi vương quốc có một vị danh sư thật sự, thực lực của một nước nhất định phát triển không ngừng, thăng cấp vương quốc nhị đẳng, cũng ở trong tầm tay.

- Thẩm Truy bệ hạ, chúng ta quyết định đi Hồng Thiên học viện xem thử. Tạm thời không quấy rầy!

Ba đại danh sư tranh đoạt một hồi, vẫn quyết định xem thử vị Trương lão sư này rốt cuộc có phải anh minh thần võ giống như trong lời đồn đại hay không đã.

Tai nghe là giả, mắt thấy là thật. Chỉ có chính mắt thấy được, mới có khả năng làm ra phán đoán chính xác nhất.

Về phần đến lúc đó ai thu làm học đồ, còn phải xem ý của đối phương. Ở chỗ này cho dù tranh cướp đầu rách máu chảy, cũng vô dụng.

- Ba danh sư xin cứ tự nhiên!

Thẩm Truy bệ hạ không dám ngăn cản, gật đầu đồng ý.

Ba đại danh sư Lưu Lăng, Trang Hiền, Trịnh Phi lại không nói nhiều, bước nhanh đi ra ngoài, lao thẳng đến Hồng Thiên học viện.

- Lục Tầm...

Thấy ba danh sư vì Trương Huyền rời đi, nhớ tới Lục Tầm vừa mới rời đi, Thẩm Truy bệ hạ lắc đầu.

Bất kể từ tu vi, học thức, phong độ, trình độ giáo dục học sinh, cảm quan cho ba banh sư, danh tiếng truyền đến...

Vị lão sư sao kim đứng đầu Hồng Thiên học viện này, đều thua...

Thất bại thảm hại!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện