Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Khôi Thánh rầu rĩ (2)


trước sau

Khôi Thánh ở một bên thấy hắn ngừng quan sát, cười khanh khách nhìn qua.

- Là có chút không hiểu, bất quá... Ngươi cũng giải đáp không được, thôi được rồi!

Biết đối phương có hảo ý, Trương Huyền chần chờ một chút, cuối cùng lắc đầu.

Không phải hắn xem thường đối phương, bản thân nghi vấn khó xử lý, xem như Bốc Thương cổ thánh cũng không giải quyết được, nếu không cũng sẽ không tu luyện tới mắt mù.

- Không giải quyết được?

Khôi Thánh nhíu mày, mang theo không vui:

- Bộ công pháp này, ta chìm đắm mấy trăm năm, càng tu luyện tới tầng hai, chỉ cần trong vấn đề tu luyện, khẳng định đều có thể giải quyết!

Gia hỏa trước mắt này, dù nhãn lực rất mạnh, nhìn ra thiếu hụt lớn nhất của Cửu U Thần Đồng, nhưng bộ công pháp này, hắn nghiên cứu nhiều năm như vậy, lại thêm bản thân tu vi cao thâm, khẳng định không phải đối phương có thể so sánh.

- Đều có thể giải quyết?

Thấy hắn tự tin, Trương Huyền nhìn qua, nhẹ nhàng cười một tiếng:

- Vậy thì tốt, ta vừa vặn có mấy vấn đề không có hiểu rõ, mong tiền bối cho giải đáp! Thần Ma trong mắt, có khả năng chấn nhiếp người khác, Thần Ma này là loại hình thái nào? Có bộ dáng cụ thể hay không? Nếu như chỉ tùy ý tưởng tượng phỏng đoán, làm sao có thể sinh ra hiệu quả?

- Cái này...

Khôi Thánh sửng sốt.

Cái gọi là Thần Ma này, quả thực không ai thấy qua.

Lúc trước hắn quan tưởng, chỉ là ở trong lòng tận lực tưởng tượng ra nơi tràn đầy sát lục, lấy sát khí thay thế Thần Ma, chấn nhiếp người khác. Đang muốn nói ra phương pháp tu luyện của bản thân, liền nghe thanh niên tiếp tục mở miệng:

- Nếu như chỉ là quan tưởng chém giết, sát lục chi khí đi vào thức hải, trong mắt mang theo sát cơ, vậy khác Dị Linh tộc ở chỗ nào? Thần Ma, là uy nghiêm, mà không phải chém giết, thật muốn làm như vậy, chẳng khác nào đi lệch con đường tu luyện!

Thân thể Khôi Thánh chấn động, khuôn mặt trắng bệch.

Thời điểm quan tưởng chém giết, mình đích thật có một đoạn thời gian khó mà khống chế sát ý trong cơ thể, từng chuyên môn chạy đến Địa quật chém giết Dị Linh tộc. Đối phương vừa nói như vậy, quả thực vi phạm thân phận cùng đạo lý của Danh Sư.

- Vấn đề thứ hai!

Thấy hắn không đáp lại được, Trương Huyền tiếp tục nói:

- Lấy mắt tiến công người khác, dựa vào là linh hồn xung kích, trong đó dính dáng không ít hoa văn, vừa rồi ta nhìn một chút, trong đó đạo thứ tám mươi bảy, có khả năng hấp thu lực lượng tinh thần của đối phương, mục đích là vì khóa chặt nguyên thần, để tiến công tốt hơn, nhưng nếu có người ở trước thời hạn dự báo, thừa cơ tiến hành tiến công, chiêu này có thể trực tiếp sụp đổ, thậm chí gặp phải lực lượng phản phệ hay không? Cho dù không có phát giác, nguyên thần vượt xa ngươi, cưỡng ép tiến công cũng sẽ bị tổn hại!

Khôi Thánh yên lặng, nói không ra lời.

Đối phương nói chính là một vị trí thiếu hụt khác trong chiêu Nội Nhãn Thần Ma, lúc trước lão sư từng nói qua, cho dù cường giả như Bốc Thương cổ thánh, cũng không cách nào bù đắp.

Bất quá mặc dù cái này là thiếu hụt, nhưng thời điểm chiến đấu, giao chiến thoáng cái liền qua, có rất ít người có khả năng phát hiện, hơn nữa tiến hành phản kích. Xem như thiếu hụt, cũng không quá quan trọng. Chỉ là đối phương đột nhiên hỏi, lại thật không biết trả lời như thế nào.

- Cái thứ ba, Kim Cương Nộ Nhãn, Phục Hổ Hàng Ma, sử dụng hỏa diễm luyện mắt, hàn băng luyện đồng, nóng lạnh luân phiên, băng hàn tương dung, trong mắt sinh ra Thái Cực, phù hợp thiên địa là đương nhiên, nhưng mà Thiên Đạo là nhất, nhất sinh vạn vật, hai loại lực lượng tương phản, ở trong mắt lưu chuyển thời gian dài, dù có thể làm cho lực lượng phù văn tăng mạnh, hoa văn trong Minh Lý Chi Nhãn càng thêm sáng chói, nhưng cũng sẽ đè thấp lực lượng linh hồn khác của bản thân, như là phong ấn, để cho nguyên thần công kích của mình trở nên yếu kém...

- Vấn đề thứ tư...

Trương Huyền hỏi ra từng cái.

Mỗi hỏi một câu, vẻ mặt
của Khôi Thánh sẽ trắng hơn mấy phần, liên tục hơn mười lần, thân ảnh càng ngày càng mờ, bất cứ lúc nào cũng sẽ sụp đổ.

Đây đã không phải kinh ngạc, mà là sợ hãi.

Mặc dù Cửu U Thần Đồng là lão sư sáng tạo, nhưng cũng có thiếu hụt, dựa theo tình huống bình thường, khuyết điểm không che lấp được ưu điểm, chỉ cần nghiêm túc thi triển, sẽ không xuất hiện vấn đề quá lớn, thậm chí xem như hắn, đều sẽ xem nhẹ những thứ này.

Nhưng gia hỏa trước mắt, chỉ nhìn một hồi, thế mà nói ra nhiều sơ hở như vậy, nếu như không phải học tập, mà là kẻ địch, chỉ bằng vào những thứ này, liền có thể nhẹ nhõm phá vỡ tuyệt kỹ của hắn, chỉ trong một chiêu chọc mù con mắt, mồ hôi lạnh không khỏi theo cổ chảy xuống.

Từ khi học tập Cửu U Thần Đồng, vẫn cảm thấy là tuyệt kỹ vô địch thiên hạ, cùng người đối chiến, chỉ cần thi triển, bách chiến bách thắng! Nghe đối phương nói như vậy mới hiểu được, là không có gặp phải cao thủ chân chính, một khi đụng tới, đôi mắt này của hắn có thể giữ được hay không, chỉ có trời mới biết. Có câu hay bơi lại chết chìm, dùng con mắt tiến công, sớm muộn gì cũng có ngày chết ở trên tuyệt chiêu này.

- Chỉ một lát, liền nhìn ra nhiều thiếu hụt như vậy... Ta còn muốn chỉ điểm hắn...

Thân thể Khôi Thánh cứng ngắc, kìm nén nói không ra lời, buồn bực suy nghĩ. Vừa rồi lời thề son sắt nói muốn chỉ điểm cho người ta, kết quả đối phương hỏi ra vấn đề, hắn một cái cũng đáp không được... Chỉ cảm thấy da mặt đau rát, bất cứ lúc nào cũng sẽ không chịu nổi.

- Đây là vấn đề thứ mười ba... Như vậy đi, ngày hôm nay trước nói đến đây, tiền bối, có thể nghĩ ra trả lời như thế nào không?

Thanh âm của thanh niên tiếp tục vang lên, trong giọng nói mang theo an ủi:

- Không cần khẩn trương, từ từ suy nghĩ, có nhiều thời gian, dù sao còn có hơn hai ngày... Thực sự không được, ta trước ngủ một giấc, chờ ngươi nghĩ được lại gọi ta, giúp ta giải đáp xong, ta lại tiếp tục hỏi thăm vấn đề phía sau!

- Khụ khụ...

Khóe miệng co giật, Khôi Thánh lung lay hai cái.

Trước kia đều là hắn khảo hạch hậu bối, giải đáp cho đối phương, sao hiện tại cũng là giải đáp, lại giống như đối phương khảo nghiệm mình thế?

Mấu chốt nhất là... Những vấn đề này có khả năng trả lời được thì cũng thôi, nhưng căn bản là giải đáp không được a!

Không nói hắn, coi như lão sư năm đó, nếu như có thể giải đáp, khẳng định đã sửa chữa lại pháp quyết... Lão sư cũng giải đáp không được, để hắn giải đáp... Đừng nói hai ngày, hai năm cũng làm không được!

Lưu lại ý niệm, khảo hạch hậu nhân, bây giờ lại bị hậu nhân làm khó... yêu nghiệt từ nơi nào chạy tới a? Sao lợi hại như vậy?

Suy tư không biết bao lâu, phát hiện đối với mấy vấn đề này, một cái cũng không trả lời được, đành phải bất đắc dĩ nhìn về phía thanh niên, lại thấy tên này quả nhiên nằm ở dưới đất ngủ, khóe miệng không ngừng chảy nước bọt, không biết mơ thấy thứ gì, mà khuôn mặt đều là nụ cười hèn mọn.

- Cái này... Ngươi là Điện Chủ đời thứ nhất hay ta a?

Khóe miệng co quắp, trước mắt Khôi Thánh biến thành màu đen, chỉ cảm thấy cực kỳ buồn bực, toàn bộ ý niệm không ngừng lay động, dường như không chịu nổi.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện