Ngắm nhìn bốn phía, con mắt rơi vào trên người Thủy Thiên Nhu:
- Khả năng còn phải làm phiền một chút, mượn Thủy sư tỷ một vật!
- Mượn đồ vật?
Thủy Thiên Nhu Sửng sốt, lập tức giật mình, cổ tay khẽ đảo, đưa trường kiếm của mình tới:
- Cho!
Vị trước mắt này, đã từng nhìn qua kiếm của nàng, chắc là muốn mượn dùng một chút.
Bất quá, trường kiếm của người khác, bởi vì liên quan tới khí linh, nên sử dụng khá phiền toái.
- Ha ha!
Trương Huyền không tiếp kiếm, mà đi tới gần, bàn tay nhẹ nhàng sờ một cái, một cọng tóc của nữ hài rơi vào lòng bàn tay:
- Kiếm thì không cần, chỉ mượn tóc dùng một chút!
Nói xong, ngón giữa ngón trỏ cầm sợi tóc, chân khí trong cơ thể truyền vào.
- Ông!
Tóc dài mảnh khảnh dựng thẳng lên, như một thanh trường kiếm.
- Bắt đầu đi!
Một lần nữa trở lại chỗ trống, Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng.
- Ngươi dùng cái này so với ta?
Hốc mắt của Tạ sư huynh đỏ lên, tức giận đến thân thể run rẩy.
Hắn là cao thủ tinh thông kiếm thuật của Thánh Tử điện, càng là học sinh của kiếm đạo đại tông sư Kiếm Tần Sinh, hạ thấp thân phận tới tỷ thí, tên này lại chỉ lấy một sợi tóc lên trận...
Quả thực là miệt thị hắn!
- Ừm, ta không muốn bắt nạt ngươi!
Trương Huyền gật đầu.
- Ngươi tự tìm cái chết!
Cảm thấy cả người sắp bạo tạc, cổ tay của Tạ sư huynh rung lên, trường kiếm phát ra oanh minh chói tai, thẳng tắp đâm tới.
Người trong nghề vừa ra tay, liền biết có môn đạo.
Vị Tạ sư huynh này, thoạt nhìn tức giận, nhưng kiếm pháp lại không bị ảnh hưởng, vừa ra tay, kiếm khí thẳng tới bảy tám chỗ huyệt đạo của Trương Huyền, phong kín tất cả con đường có thể xuất kiếm.
- Tên này còn biết giả phẫn nộ?
Trương Huyền âm thầm gật đầu.
Không hổ là thiên tài của Thánh Tử điện, không có một cái là đèn đã cạn dầu.
Tên này thoạt nhìn vô cùng phẫn nộ, tức giận đến bất cứ lúc nào cũng sẽ nổ tung, nhưng trên thực tế nội tâm cực kỳ bình tĩnh, nghiên cứu thế đứng của mình, khả năng thi triển kiếm chiêu, cùng con đường lui về phía sau, một kiếm liền hoàn toàn phủ kín.
Đổi lại thượng kiếm tâm đỉnh phong khác, cho dù là Trương Cửu Tiêu tới đây, cũng sẽ luống cuống tay chân, xuất kiếm tới liều.
Nhưng nếu thật làm như vậy, tóc sẽ trong nháy mắt đứt gãy, tỷ thí phía dưới cũng không cần tiếp tục nữa, một chiêu liền thua.
Một kiếm ép không thể không hoàn thủ, quả nhiên là cao thủ kiếm pháp, không thể khinh thường.
Đáng tiếc... Đối thủ của hắn là cường giả lĩnh ngộ kiếm đạo chân giải!
Nhẹ nhàng cười một tiếng, Trương Huyền không lui về phía sau, cũng không dời qua bên cạnh, tóc đột nhiên đâm nghiêng, chậm rãi hóa thành một đường cong, chỉ về phía huyệt Kiên Tỉnh của Tạ sư huynh.
Đối phương sắc bén đâm nhanh, không đi chống lại, nhưng đâm Kiên Tỉnh, thoạt nhìn để cho người ta khó hiểu, nhưng Kiếm Tần Sinh nhìn thấy chiêu này, lại nhíu mày, ánh mắt lộ ra không thể tưởng tượng nổi.
Không phải cái khác, đúng là một chiêu vừa rồi hắn ở trong lương đình thi triển.
Chỉ bất quá ở trong tay của đối phương càng thêm tinh diệu, càng thêm trôi chảy, cho người ta một loại cảm giác phù hợp tự nhiên, nhắm thẳng vào đại đạo.
- Mặc dù chỉ cải biến một tia, nhưng uy lực lại hoàn toàn khác biệt...
Hắn xiết chặt nắm đấm.
Thân là kiếm đạo đại tông sư nổi danh đại lục, nhãn lực là không thể nghi ngờ.
Chiêu
này của đối phương, thoạt nhìn dễ dàng, nhưng liên lụy đến nắm chắc thời cơ, lý giải kiếm pháp của đối thủ, một khi ra tay, uy lực cực mạnh, một sợi tóc cũng không thua trường kiếm!
- Ừm?
Hắn nhìn ra uy lực, vẻ mặt của Tạ sư huynh cũng thay đổi.
Đối phương thoạt nhìn tuổi không lớn lắm, nhưng vừa ra tay, mình lập tức cảm thấy lộ tuyến chân khí vận hành bị chặt đứt, ngực giống như bị xé rách, đau đớn kịch liệt.
- Đáng giận!
Con mắt đỏ lên, dưới chân chạy nhanh.
Mới vừa rồi là cường công, định cứng đối cứng, chiếm ưu thế vũ khí, chặt đứt sợi tóc trong tay đối phương, mà bây giờ thì chạy khắp nơi, tìm cơ hội, một lần hành động phản kích.
Dù chỉ một chiêu ngắn ngủi, nhưng lòng khinh thị diệt hết, phát hiện đối phương lý giải kiếm đạo không kém hắn.
- Cái này...
Mấy vị sư đệ, sư muội theo tới, nhìn thấy Tạ sư huynh chỉ ra một chiêu, liền đổi thành tư thái phòng ngự, tất cả đều hai mặt nhìn nhau, không rõ ràng cho lắm.
Ngay cả Thủy Thiên Nhu cũng không hiểu ra sao.
Kiếm Tần Sinh có thể nhìn ra chiêu kia của Trương Huyền lợi hại, bọn họ bị giới hạn thực lực, căn bản không phát giác được.
Xem xét còn tưởng rằng là sư huynh nhường, cố ý thua tên này.
- Tạ sư huynh vẫn quá nhân từ!
- Đúng vậy, nếu là ta ra tay, đã sớm một kiếm bổ hắn!
- Yên tâm đi, Tạ sư huynh ra tay, khẳng định sẽ để cho hắn đẹp mắt...
Cả đám hạ giọng nói thầm.
- Ha ha!
Nghe những lời này vào trong tai, Trương Huyền cười một tiếng.
Không thể không nói, vị Tạ sư huynh này quả thực rất thông minh, phát hiện kiếm chiêu của mình không phải đâm Kiên Tỉnh đơn giản, mà liên quan vô số tới biến hóa, liền quả quyết đình chỉ tiến công, đổi thành chạy.
Bất quá, nếu như Thiên Đạo kiếm pháp chỉ chạy liền có thể tránh né, thì không gọi Thiên Đạo kiếm pháp rồi.
Xiết chặt sợi tóc, Trương Huyền chiêu số giống vậy, đồng dạng ra tay góc độ, lần nữa lăng không đâm một cái.
Lần này, đã không phải Kiên Tỉnh, mà là cổ họng.
Chiêu số bình thản, nhưng tác động chân khí trong cơ thể, tựa như đâm vào vòng xoáy trong dòng nước, bất kể Tạ sư huynh tránh né như thế nào, chạy như thế nào, cũng sẽ chủ động đụng vào, căn bản né không được.
Chiêu số giống nhau, phương vị đồng dạng, cũng bởi vì góc độ thoáng khác biệt, nắm bắt thời cơ khác biệt, uy lực lại kém gấp bội! Tận mắt nhìn thấy, cũng để người khó có thể tin.
- Chiêu này... Còn có loại biến hóa này?
Kiếm Tần Sinh ở một bên con mắt trợn tròn, vẻ mặt không thể tin được.