Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Lôi kiếp đơn giản (2)


trước sau

Chần chờ một chút, thấy lực lượng sấm sét đánh đến trận bàn, bất cứ lúc nào cũng sẽ đánh nó nát bấy, nữ tử xiết chặt nắm đấm, đột nhiên công kích qua.

Ầm ầm!

Lực lượng còn chưa tới trước mặt mây đen, một đạo lôi điện to hơn eo người thẳng tắp rơi xuống.

Răng rắc!

Mang theo uy lực vô cùng lớn, cùng khí tức đâm thủng bầu trời trút xuống, lôi điện chỉ nháy mắt liền nuốt chửng lực lượng công kích của nàng.

Xì xì xì xì...

Trong nháy mắt, Bích Hồng Âm bị điện giật đến toàn thân cứng ngắc, tóc dựng lên, mặt mũi cháy đen, không còn chút quyến rũ như vừa rồi.

Dù thực lực của nàng đạt đến Thánh Vực thất trọng, nhưng ở trước mặt thiên địa đại thế vẫn không đáng chú ý.

Nàng phóng ra lực lượng khổng lồ, mây đen trên bầu trời tiêu tán đi không ít, bất cứ lúc nào cũng sẽ tán loạn. Thở dài một hơi, Bích Hồng Âm đang cảm thấy vui mừng, liền cảm thấy trong trận pháp tuôn ra một cỗ lực lượng đặc thù, cảm nhận được loại khí tức này, mây đen trên bầu trời giống như điên rồi, lần nữa tụ tập, mấy tức liền tăng lên gấp đôi.

- Tình huống gì?

Bích Hồng Âm tê cả da đầu, người sắp nổ tung, cảm thấy sắp điên rồi.

Đám người Lạc Huyền Thanh cũng nghẹn họng nhìn trân trối, không biết đến cùng xảy ra chuyện gì.

Răng rắc!

Răng rắc!

Thời gian không cho bọn hắn cân nhắc quá nhiều, mới hội tụ ra, lôi điện trên bầu trời liền bổ xuống.

Lần này thể tích càng lớn, đường kính chừng hơn hai mét.

Hai chân Bích Hồng Âm run rẩy, khuôn mặt trắng bệch. Bất quá biết trốn không thoát, chỉ có thể mạnh mẽ chống đỡ, cắn răng một cái, hai tay nâng lên, dùng ra lực lượng toàn thân, đột nhiên công kích qua.

Răng rắc!

Lôi điện lần nữa rơi vào trên người, toàn thân nữ tử đen kịt, cả người khét lẹt, không ngừng bốc lên khói trắng. Chân khí trong cơ thể bị chấn tán loạn bảy tám phần, nhịn không được nữa phun ra một ngụm máu tươi.

- Xem như chịu đựng được...

Bích Hồng Âm buồn bực sắp nổ tung, hai đầu gối như nhũn ra, nhưng vẫn thở phào nhẹ nhõm.

Vừa rồi lôi đình mạnh mẽ, nhưng nhìn tư thế của mây đen, công kích hai lần, lực lượng hao hết, hẳn là sắp tản đi. Ý nghĩ vừa mới kết thúc, trong trận pháp lần nữa truyền ra lực lượng đặc thù.

Ầm ầm!

Mây đen sắp tiêu tán lần nữa tụ tập lại, trở nên càng thêm cường đại, càng thêm hùng hồn. Nếu như nói trước đó mây đen bao phủ diện tích chỉ có phạm vi mấy trăm mét, thì bây giờ đã đạt đến hai ba cây số, còn không có ngăn cản, liền cảm thấy lực lượng sấm sét to lớn, như cự long ở bên trong, không ngừng lăn mình, gào thét, tựa như lúc nào cũng sẽ phá tan ràng buộc, xé rách đại địa thành bụi phấn.

- Vì cái gì?

Hai chân Bích Hồng Âm mềm nhũn, suýt chút nữa té ngã trên đất.

Vừa rồi đạo lôi kiếp kia, để nàng suýt chút nữa bị đánh chết tại chỗ, đạo này lại mạnh
mẽ hơn gấp bội, thật muốn rơi xuống, căn bản không có khả năng chịu nổi.

Đến cùng tại sao lại bổ nàng?

Hơn nữa nhìn bộ dáng, là không chết không thôi a?

- Đừng xem náo nhiệt, mau tới đây giúp một tay!

Biết chỉ bằng vào nàng là không có khả năng chống lại, nhịn không được rống lên.

- Được!

Đám người Lạc Huyền Thanh cũng ý thức được vấn đề nghiêm trọng, vội vã vọt tới trước mặt.

Rầm rầm!

Mọi người đồng loạt ra tay.

Tứ đại cao thủ liên hợp, lực lượng gào thét, thiên địa cũng bị xé rách. Hào quang bảy màu cùng lôi điện đối đầu chung một chỗ, tiếng động trăm dặm, mặt đất xuất hiện vết rách to lớn.

Đám người Lạc Huyền Thanh chỉ cảm thấy vẻ mặt ửng hồng, khí huyết trong cơ thể sôi trào, như sắp nổ tung, từng cái mặt mũi đen kịt, tóc dựng lên, đồng loạt phun ra máu tươi.

Dù thực lực của bọn hắn mạnh mẽ, nhưng lôi điện trên bầu trời kia thực quá đáng sợ, liên hợp lại, cũng chỉ là đánh ngang tay.

May mắn bọn họ đều là con cháu thế lực lớn, có thủ đoạn bảo mệnh, nếu không chỉ lần này, không chết cũng trọng thương, trong vòng mấy tháng nằm ở trên giường khó mà dậy nổi.

Bên ngoài trận pháp, đám người bị lôi kiếp đánh cho sắp hộc máu, trong trận pháp, Trương Huyền bị ngăn cách thanh âm cùng thần thức đang ngồi ở trên mặt đất, vẻ mặt mê man nhìn bầu trời.

- Sau khi ta đột phá, phóng thích lực lượng, hẳn là có thể cảm ứng được khí tức, hạ xuống lôi kiếp ah... sao nửa ngày còn không có tới?

Hắn ở chỗ này chờ lôi kiếp, nhưng cái bóng cũng không gặp, chẳng lẽ, bản thân phóng thích lực lượng sai phương pháp?

Hô!

Lại phóng ra một lần.

Không có động tĩnh.

Lần nữa phóng ra một lần.

Vẫn không có động tĩnh!

- Có phải... Lần trước độ kiếp quá đơn giản, lôi đình cũng bị đả kích không dám đến không?

Trương Huyền xoa xoa mi tâm, không ngừng phóng thích lực lượng, mặt mũi không vui:

- Còn tưởng rằng Xuất Khiếu kiếp sẽ khó khăn giống như Phong Thánh kiếp, quá đơn giản đi...

Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!

Bên ngoài, đám người Lạc Huyền Thanh không ngừng bị điện giật, trên đầu bốc khói...

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện