Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Trương gia bí văn (thượng) (2)


trước sau

Thân là hậu nhân Viên gia gần với tam đại gia tộc, chuyện này biết rất kỹ càng, biết gia hỏa trước mắt là sủng muội cuồng ma, không nguyện ý muội muội thông gia với người, sống không hạnh phúc, nhưng cũng biết, thân là hậu bối gia tộc, không có bất kỳ biện pháp nào. Làm ra quyết định này, nhất định là thông qua trưởng lão nghị sự, loại tình huống này, xem như gia chủ cũng không cách nào tuỳ tiện sửa đổi.

- Ta không cải biến được, nhưng vãn bối luận bàn vẫn có thể, nếu như tên kia bị ta gặp được, ta liền đánh hắn đến chủ động từ hôn!

Mắt Lạc Huyền Thanh sáng lên, cắn răng nói.

- Đây là tội gì chứ!

Vân Liên Hải cười khổ:

- Vị tiểu thiên tài kia, thật giống như trong truyền thuyết, huyết mạch tinh thuần tương đương muội muội của ngươi, như vậy ngươi cảm thấy mình có thể là đối thủ sao?

- Ta...

Vẻ mặt Lạc Huyền Thanh đỏ lên.

Dù thực lực của hắn rất mạnh, nhưng so với muội muội... Kém không phải một chút! Tuy muội muội nhỏ hơn hắn mười tuổi, nhưng vô luận tu vi hay thực lực, đều không phải là hắn có thể so sánh. Vị tiểu thiên tài kia thật giống như truyền ngôn... vậy mình quả thực không phải đối thủ.

- Đúng rồi, tên tiểu thiên tài kia của Trương gia, ta ngược lại nghe qua một bí văn, các ngươi có muốn nghe hay không?

Bích Hồng Âm một mực không lên tiếng mở miệng.

- Bí văn?

Đám người cùng một chỗ nhìn qua, Lạc Huyền Thanh cũng vểnh tai.

- Hai mươi năm trước, lão sư ta từng được mời đi Trương gia làm khách, ban đêm một ngày nọ, đột nhiên bị Trương gia gia chủ mời qua cứu người!

Bích Hồng Âm nhíu mày, giống như là đang nhớ lại sự tình lão sư nói cho nàng.

- Trương gia gia chủ? Ngươi nói hẳn là Hưng Mộng Kiếm Thánh!

Thần thái của Viên Hiểu ngưng trọng, nổi lòng tôn kính.

- Không sai, đúng là hắn!

Bích Hồng Âm gật đầu:

- Lúc ấy, lão sư cảm thấy mình chỉ là Ma Âm sư, không am hiểu cứu người, vì sao lại mời nàng ra tay, thời điểm nhìn thấy bệnh nhân, rốt cuộc hiểu rõ!

- Sinh bệnh là một hài nhi, không biết là trúng độc hay chuyện gì xảy ra, linh hồn hết sức yếu ớt, bất cứ lúc nào cũng sẽ biến mất! Hưng Mộng Kiếm Thánh, hi vọng nàng có thể thi triển Ma Âm, giúp củng cố hồn phách, không đến mức tán loạn!

Mọi người gật đầu.

Ma Âm có khả năng làm hồn xiêu phách lạc, để cho tinh thần người ta sụp đổ, cũng có thể củng cố hồn phách, để cho người ta đột phá ràng buộc, tu vi đại tăng.

Hài nhi không có tu luyện, thân thể nhỏ yếu, lại thêm linh hồn khó mà khống chế, dùng dược vật không quá phù hợp, loại tình huống này, Ma Âm sư quả thực càng thích hợp hơn Y sư.

- Lão sư biết cứu một mạng người hơn xây bảy tháp phù đồ, liền xuất thủ, có điều hiệu quả không quá rõ ràng, dù vậy Kiếm Thánh vẫn trả thù lao cực lớn, cảm tạ lão sư trợ giúp, sau đó lão sư được đưa ra ngoài, chuyện về sau thì không rõ rồi...

Bích Hồng Âm nói tiếp.

- Ý của ngươi là nói... đứa bé năm đó được lão sư ngươi cứu kia, có thể là... tiểu thiên tài của Trương gia?

Viên Hiểu nhịn không được nói.

- Cụ thể có phải hay không, lão sư không biết, chỉ là thời gian có chút ăn khớp, hơn nữa lại là Hưng Mộng Kiếm Thánh tự mình mời. Bất quá, dựa theo tình huống bình thường, vị thiên tài này của Trương gia, ở trong mẫu thai liền
được đo lường ra huyết mạch tinh thuần đến cực điểm, hẳn là được bảo vệ cực kỳ chu toàn, không có người có khả năng làm bị thương mới phải!

Bích Hồng Âm nói:

- Lúc ấy lão sư không có suy nghĩ nhiều, về sau nghe nói vị tiểu thiên tài này của Trương gia một mực không xuất hiện, mới có chút nghi ngờ!

Nếu như thật khỏe mạnh vô sự, như vậy một siêu cấp thiên tài, làm sao có thể giấu diếm hai mươi năm ai cũng chưa thấy qua? Thậm chí ngay cả Thánh Tử điện cũng không đến? Nói không khiến người ta khó hiểu, đó là giả.

- Nếu thật là vị tiểu thiên tài kia mà nói, hai mươi năm trước, hẳn là vừa ra đời không bao lâu, liền bị người đánh trọng thương... ngay cả linh hồn cũng biến mất, thương thế này quả thực rất nặng...

Viên Hiểu cau mày.

Bọn họ đều là tử đệ gia tộc, biết hậu bối nắm giữ huyết mạch tinh thuần được bảo vệ chu toàn đến cỡ nào, Trương gia mấy vạn năm mới xuất hiện một thiên tài huyết mạch có thể so với lão tổ như vậy, làm sao có thể vừa ra đời liền bị hạ độc thủ?

- Có phải là trong gia tộc tranh đấu hay không?

Trương Huyền nhịn không được nói chen vào.

Nếu như đối phương nói là thật, bệnh nặng chính là tiểu thiên tài Trương gia thì quá tốt rồi... bệnh thành như vậy, tự nhiên không có khả năng cưới Lạc Nhược Hi, hắn cũng sẽ không bị động như vậy.

- Không có khả năng! Thánh Nhân quý tộc như Trương gia, cực kỳ chú trọng mặt mũi, tuyệt không khả năng có nội chiến phát sinh!

Nói chuyện chính là Lạc Huyền Thanh.

Thân là thiên tài Lạc gia, biết Thánh Nhân quý tộc không dung nội chiến.

- Không cho phép, không có nghĩa là không khả năng có ah, ngộ nhỡ vị trưởng lão nào ngấp nghé vị trí gia chủ, muốn cướp đoạt, cố ý đánh lén vị tiểu thiên tài kia thì sao?

Trương Huyền não đại động mở.

Bất kể nói thế nào, kiếp trước hắn cũng là nhân viên quản lý thư viện, nhìn qua không ít sách vở cùng chuyện xưa. Rất nhiều tranh đấu trong tộc đều viết như vậy.

- Ngươi không phải tử đệ gia tộc, không hiểu được quy củ của Thánh Nhân quý tộc... Ta có thể rõ ràng nói, tình huống ngươi mới vừa nói, là căn bản không có khả năng phát sinh!

Lạc Huyền Thanh còn chưa mở miệng, Viên Hiểu liền lắc đầu.

- Không có khả năng phát sinh?

Trương Huyền nháy con mắt.

Quyền lợi để cho người ta mất phương hướng, Danh Sư cửu tinh cũng không ngoại lệ, huống chi một vài trưởng lão gia tộc, vì sao không có khả năng phát sinh?

Đây là kịch bản rất kinh điển nha!

- Nói gia tộc, ngươi có khả năng không biết rõ, vậy ta hỏi ngươi...

Thấy vẻ mặt hắn ngây thơ, Viên Hiểu nhìn lại:

- Thân là học viên Thánh Tử điện, ngươi biết điện chủ Thánh Tử điện không?

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện