Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Ta là Y sư (2)


trước sau

Mọi người nhìn, quả nhiên tất cả Xích Vĩ Độc Phong đã rơi ở trên mặt đất.

- Ong chúa cũng bắt được, đi qua xem đi!

Trương Huyền cảm thụ một chút, ánh mắt sáng lên, vội vã đi thẳng về phía trước.

Mọi người sợ đi nhầm, bị trận pháp công kích, tất cả đều theo sát ở phía sau, thời gian không dài, quả nhiên thấy một con Xích Vĩ Độc Phong uể oải lơ lửng giữa không trung, thoạt nhìn nửa chết nửa sống.

Con ong mật này không khác những con khác, lớn nhỏ cũng tương đương, chỉ nhìn bề ngoài, là căn bản không phát hiện ra.

Minh Lý Chi Nhãn lóe lên, Trương Huyền nhìn sang.

Ong độc khác đều khoảng Thánh Vực tam trọng, mà con này, lại nắm giữ thực lực Thánh Vực lục trọng Lĩnh Vực cảnh đỉnh phong, khó trách có thể trở thành vương giả.

- Ong chúa độc tính mạnh mẽ, ta cảm thấy nên giết chết đi, miễn cho xuất hiện phiền toái không cần thiết...

Thấy quả nhiên bắt được ong chúa, Lạc Huyền Thanh nói.

Ong độc bình thường, độc tố nhiều cũng có thể độc chết cường giả Thánh Vực thất trọng, con này là vương giả, khẳng định càng thêm cường đại, đồ vật kịch độc như vậy, tốt nhất đừng giữ lại, trước giết lại nói, để tránh nỗi lo về sau.

- Ừm, quả thực độc tính rất lớn!

Nhẹ gật đầu, Trương Huyền duỗi hai ngón tay ra, nhẹ nhàng bóp một cái, bắt đối phương đến.

- Cẩn thận...

Thấy hắn dùng tay đi bắt, mọi người lông tơ dựng đứng.

Ông!

Đúng lúc này, đột nhiên xảy ra dị biến, ong độc nguyên bản uể oải suy sụp, bất cứ lúc nào cũng sẽ tử vong, đột nhiên giãy dụa lên, độc châm trực tiếp đâm tới Trương Huyền.

Phốc!

Đâm ra một lỗ thủng nhỏ, nọc độc chảy vào cơ thể. Gia hỏa này, vừa rồi lại đang giả chết, thấy Trương Huyền bắt mình, lập tức nhảy lên hại người!

- Đây là... Bản mệnh độc châm... vô cùng độc, Thánh Vực bát trọng cũng không chống lại được... Xong, căn bản không có thuốc nào chữa chữa!

Nhìn thấy Trương sư bất cẩn như vậy, bị ong chúa đâm trúng, khuôn mặt mọi người tái đi.

Bản mệnh độc châm của Xích Vĩ Phong Vương, là ngay cả Y sư bát tinh đỉnh phong cũng không giải quyết được, cường giả Thánh Vực bát trọng đụng phải, sẽ bị độc chết tại chỗ... Trực tiếp đâm vào người, không cần nghĩ, vị thiên tài trận pháp này, sẽ lập tức bỏ mạng...

Lạch cạch!

Đang cực kỳ lo lắng, liền thấy ong chúa rớt xuống, nằm trên đất co quắp hai lần, con mắt trừng lớn, không cam lòng cắt đứt hô hấp.

- Ong chúa, bị độc chết...

Tất cả mọi người đều giật nảy mình.

Nhìn bộ dáng kia, rất rõ ràng ong chúa không những không có độc được đối phương, ngược lại bị đối phương hạ độc chết tại chỗ...

- Cái này...

Trương Huyền cảm thấy có chút xấu hổ.

Người này đột nhiên đánh lén, ngay cả hắn cũng không kịp phản ứng, trong nháy mắt độc tố đi vào trong cơ thể, Thiên Đạo chân khí cũng đi vào trong cơ thể đối phương, ngay sau đó... Nó liền chết.

- Ngươi là Độc sư?

Đám người kìm lòng không được
nhìn qua.

- Ta...

Trương Huyền vò đầu.

Ong chúa muốn độc chết mình, lại bị mình hạ độc chết, mọi người nhìn rõ ràng, muốn giải thích cũng không biết nói như thế nào.

- Nếu như ta nói... Nó là tự mình muốn chết, các ngươi tin sao?

Rầu rĩ một chút, Trương Huyền nói.

Mọi người lắc đầu.

- Được rồi, nói thật với các ngươi đi, ta là... Y sư! Trước khi đi vào hạp cốc, chuyên môn dùng thuốc giải độc, ong chúa muốn độc chết ta, lại chạm phải dược lực của Giải Độc đan, lúc này mới tử vong!

Tâm niệm vận chuyển, Trương Huyền giải thích.

Độc sư có thể hạ độc chết người, Y sư cũng có thể làm được. Chỉ bất quá người sau càng thêm quang minh chính đại, không để người ta kiêng kị mà thôi.

- Y sư?

- Thuốc giải độc?

Thuốc giải độc gì, có thể giết chết ong chúa?

Mọi người sửng sốt một chút, cau mày.

- Chính là cái này...

Cổ tay khẽ đảo, Trương Huyền lấy ra một viên đan dược.

- Cái này?

Mọi người nhận lấy, nhìn một chút, tất cả đều nhíu mày. Thấy thế nào cũng chỉ là giải độc đan bình thường, thứ này có thể hạ độc chết ong chúa?

- Không tin, các ngươi có thể thử một chút, nơi này nhiều độc vật như vậy, tùy tiện hít vài ngụm, đều có thể dùng đan dược này giải quyết!

Trương Huyền cười nói.

- Được rồi... Chúng ta tin tưởng ngươi là Y sư!

Mọi người rùng mình.

Những chất độc này đụng vào liền chết, coi như bọn hắn có nhiều thủ đoạn, cũng không dám tuỳ tiện đi thử! Dù sao tất cả mọi người có bí mật, không cần thiết hỏi tới cùng.

- Vậy thì tốt, chúng ta đi thôi!

Thấy mọi người không hỏi thêm nữa, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, bàn tay trảo một cái, thu lại trận kỳ ở bốn phía, chần chờ một chút, cuối cùng thu thi thể Xích Vĩ Phong Vương vào nhẫn.

Thứ này tác dụng không lớn với hắn, nhưng dùng để đối phó những người khác vẫn rất hữu dụng.

Thấy hắn thu hồi trận kỳ, bốn phía hoàn toàn yên tĩnh, chiến đấu mới vừa rồi vẫn không gây ra Thánh thú khác chú ý, mọi người thở phào nhẹ nhõm.

Lạc Huyền Thanh cầm giải độc đan, chần chờ một chút, thận trọng bỏ vào một cái bình ngọc cất giữ, lúc này mới tới trước mặt mọi người, nhanh chân đi vào trong.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện