Chỉ bằng vào có khả năng chặn lại công kích không cao hơn Thánh Vực cửu trọng, liền có thể đoán ra, thứ này giá trị không nhỏ, chỉ là không nghĩ tới lại là Danh Sư cửu tinh luyện chế!
- Thanh Long thú, đừng tưởng rằng ta sợ ngươi... Thực lực của ngươi rất mạnh, nhưng muốn giết ta, cũng không dễ dàng như vậy!
Thấy hộ thân phù ngăn được công kích, Trương Thuần thở phào nhẹ nhõm, tràn đầy nhức nhối.
Tấm hộ thân phù này, là hắn hao tốn vô số bảo vật mới có được, có thể nói là bảo vật quý nhất trên người, chuyên môn dùng để bảo vệ tính mạng, nằm mơ cũng không có nghĩ đến, lại dùng ở nơi này. Không thèm để ý phẫn nộ của hắn, đuôi của Thanh Long thú tiếp tục quất tới, đụng cho gợn sóng không ngừng lay động.
- Ngươi đánh như vậy không phá được nó!
Thấy Thanh Long thú không ngừng dùng man lực công kích, Trương Huyền lắc đầu:
- Theo ta nói công kích, ngưng tụ lực lượng ở đuôi, đâm chỗ giao hội bên trái ba thước...
- Rõ!
Nghe chủ nhân phân phó, Địa Ngục Thanh Long thú nhẹ gật đầu, lực lượng toàn thân trong nháy mắt tập hợp ở trên đuôi, tìm đúng vị trí, mãnh liệt điểm một cái.
Răng rắc!
Thanh âm xé rách gấm lụa vang lên, gợn sóng trên không giống như bóng bay bị kim đâm thủng, nhất thời xuất hiện một vết rách to lớn, nứt ra hai bên.
Phốc!
Hộ thân phù xé rách, Trương Thuần không chịu nổi lực lượng phản kích, ngực xẹp xuống, lần nữa bay ngược ra ngoài, còn ở trên không đã phun ra máu tươi.
- Cái này...
Lần này không chỉ đám người Lạc Huyền Thanh khiếp sợ nói không ra lời, ngay cả mấy người đi cùng Trương Thuần, cũng mở to hai mắt nhìn, vẻ mặt như gặp phải quỷ.
Bọn họ được mời đến đây thuần phục Thanh Long thú, biết độ khó thành công, thanh niên này, ngắn ngủi không tới hai mươi phút thuần phục thì cũng thôi, còn có thể nháy mắt nhìn ra vị trí sơ hở của Đại Vũ hộ thân phù...
Hộ thân phù, dù có thể ngăn cản công kích, nhưng cũng không phải phòng ngự trăm phần trăm, dù sao đồ vật lợi hại hơn nữa, cũng là ngoại lực, không phải Danh Sư cửu tinh chân chính ra tay...
Nhưng loại cường giả cấp bậc này luyện chế, đã sớm che giấu thiếu hụt, cùng cấp bậc cũng nhìn không ra, hắn nháy mắt liền nhìn ra, đến cùng làm sao làm được?
- Ngươi đến cùng là ai? Đây là ân oán giữa ta cùng Lạc Huyền Thanh, ngươi có biết, thay hắn ra mặt, sẽ bỏ ra cái giá gì không?
Nham thạch bay loạn, Trương Thuần lần nữa từ trong vách núi bay ra, khóe miệng tràn đầy vết máu, tức giận gào thét.
Tới thuần phục Thanh Long thú, vốn là hắn cùng Lạc Huyền Thanh cạnh tranh, người này chỉ là đối phương mời đến giúp một tay, cần gì vì đối phương triệt để đắc tội mình, đắc tội Trương gia, về sau ở Thánh tử điện bước đi liên tục khó khăn?
- Trả giá? Đương nhiên hiểu!
Trương Huyền nhẹ gật đầu, lần nữa vỗ tay:
- Tiếp tục đánh cho ta! Đánh cho hắn, không nói nhảm được mới thôi!
- Rõ!
Đầu lâu to lớn gật một cái, thân thể của Thanh Long thú lần nữa nhoáng lên, xuất hiện ở trước mặt đối phương, móng vuốt sắc bén lăng không bắt tới. Vừa rồi chỉ dùng đuôi, móng vuốt cũng không dùng, lúc này thi triển ra, lực lượng lần nữa bạo tăng.
- Ngươi...
Không nghĩ tới người này khó chơi như vậy, đã nói như thế còn động thủ, Trương Thuần tức đến sắp thổ huyết, cổ tay khẽ đảo, lòng bàn tay nhiều hơn một
thanh trường kiếm, lăng không đâm tới.
Kiếm pháp của hắn cùng chân giải mà Trương Huyền lĩnh ngộ, hoàn toàn khác biệt, vô cùng đơn giản, không có bất kỳ hoa lệ, lại cho người ta một loại cảm giác nặng nề, vừa xuất hiện, liền như trời xanh rơi xuống, lưu tinh đánh tới, không thể ngăn cản.
- Kiếm không tệ, kiếm pháp cũng không tệ!
Trương Huyền gật đầu.
Kiếm trong tay đối phương, hẳn là một chuôi vũ khí không kém gì Linh Hư kiếm, ít nhất cũng đạt tới Thánh khí thượng phẩm, hơn nữa người này lý giải kiếm, còn muốn cao hơn Thủy Thiên Nhu, ít nhất đạt đến nửa bước chân giải.
Khó trách có thể cùng anh vợ Lạc Huyền Thanh bất phân thắng bại, quả thực không thể khinh thường.
Bất quá loại thực lực này, dù kinh người, nhưng ở trước mặt Thánh Vực bát trọng Thanh Long thú, vẫn không đáng chú ý. Móng vuốt tiếp tục tiến lên, không thèm quan tâm kiếm khí đầy trời, nhẹ nhàng nắm chặt.
Bành!
Kiếm khí tan thành mây khói, trường kiếm ông một tiếng, bay ngược ra ngoài, cắm ở trên vách đá, Trương Thuần phun ra máu tươi, xương sườn gãy mất bảy tám cái, trên thân máu tươi chảy đầm đìa.
- Đồng loạt ra tay, giúp ta chặn nó lại...
Biết tiếp tục nữa, vô cùng có khả năng bị đánh chết ở đây, Trương Thuần rống to.
- Tốt!
Bốn thanh niên cùng hắn tới đồng loạt bay lên.
Bốn người này, đều giống như đám người Viên Hiểu, đạt đến Thánh Vực thất trọng, liên hợp lại, cho dù đối diện Thanh Long thú, cũng có thể chiến một trận.
Hô!
Năm đại cao thủ liên hợp chung một chỗ, tuôn ra lực lượng, lập tức ngưng tụ thành dây thừng ánh sáng, rơi xuống đỉnh đầu của Thanh Long thú.
- Chân Khí tác? Bọn họ quả nhiên có chuẩn bị mà đến!
Thấy chân khí của mọi người tạo thành dây thừng, Bích Hồng Âm hừ lạnh một tiếng.
- Chân Khí tác là cái gì?
Trương Huyền nhìn qua.
- Là một loại phương pháp mà Thuần Thú sư cao cấp thường dùng, tập hợp lực lượng rất nhiều người, dùng chân khí ngưng tụ thành dây thừng, một khi bị bắt lại, coi như Thánh thú Thánh Vực bát trọng cũng khó có thể chạy trốn!
Bích Hồng Âm nói:
- Không ít Thuần Thú sư cao cấp, đều là dùng loại phương pháp này bắt Thánh thú trở về, ân uy cùng tồn tại, sau đó lại nghĩ biện pháp thuần phục!
Phần phật!
Đang khi nói chuyện, năm đại cao thủ hình thành Chân Khí tác rơi vào trên đầu Thanh Long thú.
Nổi giận gầm một tiếng, móng vuốt của Địa Ngục Thanh Long thú nâng lên, xé ra hai bên.
Bành!
Chân Khí tác nổ tung, năm đại cao thủ đồng thời cảm thấy ngực khó chịu, bị cự chùy đánh trúng, từng cái đều từ không trung rớt xuống. Năm người liên thủ, thế mà cũng không phải đối thủ của Địa Ngục Thanh Long thú!