Bên này, Trương Huyền giúp Bích Hồng Âm phá rồi lại lập, xung kích Nhập Hư cảnh đỉnh phong, bên kia trên mặt đám người Viên Hiểu tràn đầy hâm mộ. Bất quá thời gian hâm mộ không dài, liền nghe thanh âm của Vân Liên Hải vang lên:
- Hình như tiên hạc... đang rơi xuống!
Đám người Lạc Huyền Thanh cúi đầu nhìn, lúc này mới phát hiện, Thất Thải Thiên Hạc mới vừa rồi còn phi hành vững vàng, giờ phút này quả nhiên lảo đảo rơi xuống dưới.
- Là rơi xuống, chẳng qua tốc độ không nhanh, không có việc gì!
Lạc Huyền Thanh gật đầu, lời còn chưa dứt, liền thấy tiên hạc đột nhiên duỗi thẳng cổ, con mắt trừng sắp lồi ra, cổ nghiêng một cái, đầu lưỡi ngậm ở bên khóe miệng.
Hôn mê bất tỉnh.
- Cái này...
Khóe miệng đám người Lạc Huyền Thanh co giật.
Bọn họ đều là cường giả Thánh Vực, tọa kỵ rơi xuống, cũng có thể phi hành, sẽ không thụ thương, nhưng hai người các ngươi không thể động tác nhỏ một chút sao?
Nhìn xem, hạc cũng không chịu nổi!
Nếu nó thật xảy ra vấn đề, còn làm sao về Thánh tử điện? Vội vàng ra tay, nâng tiên hạc cùng đám người lên, chậm rãi rơi trên mặt đất.
Bên kia Trương Huyền cùng Bích Hồng Âm như còn không biết tiên hạc đã rơi xuống, vẫn mặt đối mặt đánh đàn.
Tiên hạc nằm dưới đất, nghe được tiếng đàn, trong hôn mê lần nữa co quắp mấy lần, trong miệng không ngừng phun ra bọt mép, tựa như bị lấy roi đánh thi thể.
Ầm ầm!
Đang lo lắng có nên khuyên can hay không, để bọn hắn không nên tiếp tục, chừa cho tiên hạc chút đường sống, liền nghe Bích Hồng Âm hét dài một tiếng, khí tức trên người đâm thủng bầu trời, tu vi giam cầm ở Nhập Hư cảnh hậu kỳ, trong nháy mắt đánh vỡ!
- Nhập Hư cảnh đỉnh phong? Thật đúng là đột phá... Vừa vặn năm phút đồng hồ!
Mọi người nhìn nhau, con mắt của Viên Hiểu cùng Vân Liên Hải trợn tròn. Từ lúc Trương sư nói năm phút giúp đối phương đột phá, sau đó đọc sách, đánh đàn, nói phức tạp, trên thực tế... không nhiều không ít, vừa vặn năm phút! Cái này... Tính toán quá chính xác a!
- Được rồi!
Gảy ra tiếng đàn cuối cùng, Trương Huyền thu đàn ngọc vào trữ vật giới chỉ, thở ra một hơi đứng dậy. Lúc này mới từ trong ý cảnh đặc thù, khôi phục lại, sửng sốt một chút, nhịn không được cau mày:
- Ừm? Sao chúng ta lại ở trên mặt đất?
Vừa rồi đánh đàn đi vào cảnh giới vong ngã, không có phát giác, không phải ở trên lưng hạc sao? Làm sao rơi xuống đất?
- Ngươi xem tiên hạc một chút liền biết!
Thấy vẻ mặt hắn mê man, Lạc Huyền Thanh im lặng chỉ.
Trương Huyền vội vàng quay đầu, sau đó nhìn thấy tiên hạc duỗi ra đầu lưỡi, hai chân xuội lơ, thỉnh thoảng run rẩy một hai cái, vậy mà có chút giống nhạc khúc hắn vừa tấu, cho dù choáng, cũng duy trì tiết tấu.
- Quả nhiên rất hiểu âm nhạc!
Trương Huyền khen ngợi:
- Người hiểu ta, chỉ có tiên hạc!
- ...
Mọi người.
- Trương sư, tu vi của ta cũng đến bình cảnh, ngươi xem có thể chỉ điểm cho ta một chút hay không?
- Ta cũng kém một chút...
...
Bích Hồng Âm đột phá, để Viên Hiểu, Vân Liên Hải đỏ mắt, nhao nhao đi tới.
Lúc đầu Trương Huyền không muốn giúp, nhưng khi thấy hai gia hỏa này đưa
tới đồ tốt, tất cả đều không kém trận kỳ bát tinh, rầu rĩ hồi lâu, liền vui vẻ đồng ý.
Tu vi Vân Liên Hải thấp nhất, hơn nữa sức chiến đấu không mạnh, đột phá tương đối dễ dàng, Viên Hiểu phòng ngự vô địch, muốn đột phá phiền toái không ít.
Bất quá cũng khó không được hắn, triệu hoán Địa Ngục Thanh Long thú ra, mạnh mẽ đánh một trận, thời gian không dài, liền thuận lợi đột phá.
Tại nguyên chỗ nghỉ dưỡng sức một ngày, củng cố tu vi, lúc này mới tiếp tục hành trình.
Lúc này Thất Thải Thiên Hạc rốt cục khôi phục lại, mặc dù đang phi hành trên không trung, nhưng thỉnh thoảng vẫn dừng lại một lần, giống như phanh xe, sau đó lại bay mấy trăm mét, nhưng dù sao đã có khả năng phi hành bình thường a.
Dù vậy, tốc độ cũng chậm hơn trước không ít, trước đó chỉ có năm ngày lộ trình, bây giờ bay mười ngày, mới lần nữa nhìn thấy Thánh Tử điện xuất hiện ở trước mắt.
Tuy lần này chậm trễ thời gian nhiều, vừa đi vừa về hơn nửa tháng, nhưng thực lực mọi người bạo tăng, nhất là Lạc Huyền Thanh, nửa bước Động Hư cảnh, bất cứ lúc nào cũng sẽ đột phá, ở trong Thánh Tử điện viện cũng được cho đỉnh phong.
- Trương sư, có hứng thú theo ta đi tìm Trương Thuần hay không?
Rơi vào một tiểu viện rộng lớn, nhảy xuống lưng tiên hạc, con mắt của Lạc Huyền Thanh sáng lên.
- Tìm Trương Thuần?
- Không sai, ta muốn đánh hắn một trận cho hả giận, không đánh, thực lực bạo tăng, chẳng phải giống như áo gấm đi đêm sao?
Lạc Huyền Thanh liếm môi một cái nói.
- Cái này...
Trương Huyền chần chờ một chút:
- Ta còn có ý định đi khảo hạch chức nghiệp phụ tu, xung kích Danh Sư bát tinh...
Cầm Điện Chủ lệnh đã rất lâu, cũng nên nhanh chóng khảo hạch Danh Sư bát tinh a. Thời gian không đợi người, chậm trễ nữa, sợ rằng Lạc Nhược Hi thật sẽ bị người khác cướp đi.
- Khảo hạch phụ tu?
Lạc Huyền Thanh nhìn qua:
- Ngươi muốn khảo hạch chức nghiệp gì?
- Khải Linh sư, Luyện Đan sư, Y sư, Thư Họa sư, Thuần Thú sư, Thiên Công sư, Kinh Hồng sư, Giám Bảo sư... Bất kỳ chức nghiệp nào cũng được!
Chần chờ một chút, Trương Huyền nói.
Danh Sư bát tinh, cần tám loại phụ tu đều đạt tới bát tinh, hiện tại hắn chỉ có Trận Pháp sư đạt tới, còn cần tiếp tục cố gắng.
- Những nghề nghiệp này, ta đều làm hỏng... xông qua, rất quen thuộc bọn hắn, chờ đánh Trương Thuần xong, ta dẫn ngươi đi...
Bàn tay vẫy một cái, Lạc Huyền Thanh rất khí phách.