Mặc dù có chút ý kiến với Trương gia, nhưng cũng không phải người cố tình gây sự, chỉ cần nhân phẩm của đối phương tốt, không tính quá ti tiện, mình cũng sẽ không quá phận.
Thật giống như Trương Thuần, chết không biết xấu hổ, con cóc muốn ăn thịt thiên nga, vậy thì thật không tiện, đừng trách hắn không khách khí. Không làm hắn nghi ngờ nhân sinh, liền không gọi Trương Huyền.
- Ngươi mới vừa nói Thánh tử, là có ý gì?
Làm ra quyết định kỹ càng, nghi ngờ nhìn qua.
- Thánh Tử điện, ẩn hàm nhiều loại chức nghiệp, chỉ cần ở trong một chức nghiệp, có khả năng vượt qua tất cả người thực lực tương đồng khác, trở thành đệ nhất, hoàn toàn xứng đáng liền có thể thu hoạch được vinh dự Thánh tử. Hơn nữa, cái này không chỉ là vinh dự, càng là biểu tượng thân phận và địa vị, chỉ cần trở thành Thánh tử, chẳng khác nào thành người phát ngôn của một chức nghiệp ở trong Thánh Tử điện, thành đại sư huynh của tất cả mọi người!
Thấy hắn không hiểu, Lạc Huyền Thanh giải thích nói:
- Trương Phong này, Khải Linh tượng đá trấn thủ đại biểu thân phận Thánh tử, để nó di động bảy bước, phá vỡ công hội ghi chép 3000 năm qua, lúc này mới thành công.
- Tượng đá?
Trương Huyền cau mày.
Khải Linh tượng đá hẳn là cực kỳ đơn giản a, lúc trước hắn là Khải Linh toàn bộ công hội.
- Chờ ngươi tận mắt nhìn thấy, sẽ biết khó khăn trong đó!
Thấy hắn xem thường, Lạc Huyền Thanh cười khổ lắc đầu.
Khải Linh sư lợi hại, Khải Linh tượng đá quả thực không khó, nhưng muốn muốn Khải Linh tượng đá trấn thủ liền không dễ dàng, bằng không thì cũng không có khả năng 3000 năm qua chỉ có Trương Phong làm được.
Khải Linh sư công hội cũng ở Trí điện, đi không lâu liền đến trước mặt. Đứng ở trước cổng chính của công hội, nhìn thấy cái gọi là tượng đá trấn thủ, Trương Huyền rốt cuộc minh bạch vì cái gì đối phương nói như vậy.
Chừng cao mười mấy trượng, độ rộng cũng có sáu bảy trượng, đứng sừng sững ở tại chỗ, tựa như một cao ốc cao vút, không biết dùng nham thạch gì điêu khắc thành, toàn thân đen nhánh, như có khả năng hấp thu ý niệm của người khác, để Khải Linh hỏa diễm khó mà bùng cháy.
- Cái này... Quả thực không quá dễ dàng.
Cảm thụ một chút, ánh mắt của Trương Huyền ngưng trọng.
Cái tượng đá này xem như hắn muốn Khải Linh, chỉ sợ cũng cần tiêu tốn thời gian rất dài, tiêu hao rất nhiều.
Hơn nữa mấu chốt nhất là chất liệu đặc thù, không dễ dàng ẩn chứa linh tính, cho dù thành công, hẳn là không bao lâu, cũng sẽ lần nữa tiêu tán.
Khải Linh cho nó, như rót nước vào giỏ trúc, rót nhanh, dòng nước chảy nhanh hơn.
Tốc độ cái trước không đuổi kịp cái sau, liền vĩnh viễn không có khả năng thành công, Trương Phong này, không chỉ hoàn thành, còn để nó đi bảy bước, quả thực thủ đoạn mạnh mẽ.
Đi tới trước mặt, tay đưa tới tiếp xúc, Nguyên thần khẽ động, một đạo ý niệm tuôn vào.
Trong chốc lát, Trương Huyền như rơi vào một môi trường đen kịt, không có ánh sáng, đưa tay không thấy năm ngón, ngay cả thần thức cũng toả không ra.
Nhẹ nhàng điểm một cái, một tia sáng từ đầu ngón tay rọi đến, chẳng qua ánh sáng còn không có triệt để lan ra, liền cảm thấy một cỗ hấp lực to lớn không ngừng thôn phệ lấy tia sáng bốn phía.
Giống như bốn
phía đều là tinh huy thạch, ngọn lửa chỉ có thể xoay quanh ở đầu ngón tay, chiếu không tới chỗ khác xa hơn.
Hô!
Tinh thần khẽ động, nguyên thần quay về thân thể, lần nữa mở mắt, Trương Huyền thở ra một hơi.
Quả thực rất khó, so với trước đó Khải Linh công hội còn muốn khó khăn gấp mấy lần, coi như thực lực bây giờ muốn làm được cũng không quá dễ dàng.
- Thế nào?
Lạc Huyền Thanh nhìn lại.
- Có thể mang ta đi nhìn thư tịch Khải Linh sư bát tinh hay không? Ta hơi nghi hoặc một chút, tạm thời không nghĩ ra, cần đọc sách, mới có thể giải quyết.
Chần chờ một chút, Trương Huyền nói.
Hiện tại hắn chỉ nhìn qua thư tịch thất tinh, bát tinh còn không có học qua. Chỉ cần có đầy đủ sách nhìn, ngưng tụ thành Thiên Đạo pháp quyết, trở thành Thánh tử, hẳn có thể tuỳ tiện hoàn thành.
- Đọc sách?
Lạc Huyền Thanh mỉm cười:
- Chỉ cần thông qua khảo hạch bát tinh, trở thành Khải Linh sư bát tinh, muốn nhìn sách gì, tùy tiện nhìn, không có hạn chế. Như vậy ngươi trước đi qua, ta vừa vặn có chút việc muốn làm...
- Tốt!
Nghe thấy đơn giản, Trương Huyền không nói thêm lời, đi vào công hội. Nơi này cùng điểm khảo hạch Trận Pháp sư lúc trước có chút tương tự, không có mấy người, có vẻ cực kỳ vắng vẻ, rất mau tới trước đài, tìm phục vụ viên lấy ra huy chương của mình, đưa tới.
- Trương sư, mời tới bên này!
Nhân viên phục vụ là nữ hài khoảng 20 tuổi, sau khi biết thân phận có vẻ tương đối niềm nở, rất nhanh liền dẫn hắn tới lân cận Tàng Thư các.
- Thư tịch liên quan Khải Linh sư thất tinh, tất cả đều ở đây... Số lượng rất nhiều, nếu như cần kiểm tra cái gì, nói trước một tiếng, ta có thể giúp ngươi tìm...
- Không cần, cám ơn!
Nhẹ nhàng cười một tiếng, Trương Huyền không tiếp tục để ý cô gái này, đi thẳng vào.
Công hội ở Thanh Nguyên thành tương đối thấp cấp, thư tịch hơi ít, trước khi khảo hạch bát tinh, nhìn xem thư tịch thất tinh, để cho kiến thức của mình càng thêm củng cố. Đi vào phòng, quả nhiên thấy được vô số thư tịch, đứng sừng sững ở trước mắt.
- Thiếu hụt!
Trong lòng hơi động.
Rầm rầm!
Thư tịch nhao nhao xuất hiện ở trong óc.
- Ừm? Thế nào tốc độ so trước đó nhanh?
Trương Huyền sững sờ.
Trước đó ánh mắt đảo qua, đồng dạng có thể thu thập, nhưng mà mỗi lần đều có chút đình trệ, nói cách khác ánh mắt đảo qua ba giá sách, thư viện nhiều nhất tạo ra hai hàng. Mà bây giờ nhìn ba hàng, tạo ra ba hàng, tốc độ nhanh hơn trước rất nhiều.
- Thư viện chưa từng xuất hiện biến động, ta cũng không có hôn mê, hẳn không phải là phát sinh thuế biến!