Kìm nén không được, nguyên thần vọt trở về, cùng linh tính đối phương mở ra tranh đoạt quyền khống chế thân thể.
Bất quá đối phương mở ra linh tính, thực sự quá cường đại, thời điểm tranh đoạt đánh miệng, tiếp tục bạt tai, nằm trên mặt đất, để tượng đá trấn thủ đạp tới đạp đi, ngực vỡ tảng lớn... Sau nửa canh giờ rốt cục đoạt lại thân thể, lúc này trên đầu mọc đầy bánh bao, xương sườn không biết đứt bao nhiêu cái, mặt mũi bầm dập, ngay cả anh ruột đoán chừng cũng không nhận ra được.
- Tốt, ân oán của ta giải quyết xong, cáo từ!
Giáo huấn Trương Phong xong, lúc này Trương Huyền mới đưa tay, thu hồi Địa Ngục Thanh Long thú, thân thể nhoáng một cái, thẳng tắp bay về phía Lạc Huyền Thanh rời đi. Đối phương đi thời gian dài như vậy không có xuất hiện, Trương Huyền có chút lo lắng tình huống hiện tại của Lạc Nhược Hi.
- Trương sư...
Thấy hắn muốn rời khỏi, ba vị trưởng lão vội vàng lao đến.
Trong khoảng thời gian này, mấy người rốt cục hiểu rõ người này đến cùng từ nơi nào xuất hiện. Mới khảo hạch Khải Linh sư bát tinh không tới ba canh giờ, liền để tượng đá trấn thủ tuỳ tiện chạy vòng... Loại thiên phú Khải Linh này, đã vượt ra khỏi tưởng tượng, năng lực như vậy, há có thể để hắn tuỳ tiện rời đi?
- Thế nào? Còn muốn báo thù thay Trương Phong?
Thấy mọi người hắn ngăn lại, Trương Huyền nhíu nhíu mày.
- Không không, miệng hắn không sạch sẽ, đắc tội ngươi, bị đánh là trừng phạt đúng tội...
Một trưởng lão vội vàng cười nói.
Khải Linh sư không giống Danh Sư chú ý quy tắc như vậy, dù Trương Phong cũng là thiên tài Khải Linh, nhưng so sánh với vị trước mắt này, kém thực sự quá nhiều, từ đó lấy hay bỏ, ai cũng biết nên lựa chọn như thế nào.
- Vậy...
Thấy bọn họ không phải bởi vì sự tình Trương Phong, Trương Huyền nhíu mày.
- Là như vậy, tổng bộ Khải Linh sư, sau ba tháng muốn tiến hành người ứng cử tuyển hội trưởng, Thánh Tử điện chúng ta vốn muốn phái Trương Phong đi, ngươi đã có năng lực Khải Linh như vậy, có thể đi hay không...
Trưởng lão ngăn hắn nhịn không được nói.
- Tuyển chọn người ứng cử Hội trưởng?
Trương Huyền cau mày.
- Không sai...
Trưởng lão vội vàng gật đầu.
Thánh Tử điện thuộc về một phân bộ, nếu như phái người đi, có thể được đệ nhất, đối với bọn hắn cũng có ích lợi rất lớn.
Bất kể thanh danh hay ban thưởng, đều đủ để thắng lợi trở về.
Nguyên nhân chính là như vậy, mới không để ý thân phận bảo vệ Trương Phong. Giờ phút này đối phương trở thành Thánh tử, lại thi triển Khải Linh chi thuật nghịch thiên như vậy, lập tức đạt được ba vị trưởng lão coi trọng.
- Ba tháng... Ta suy tính một chút!
Trương Huyền lắc đầu, nhưng không cự tuyệt.
Hiện tại là tháng mười, sau ba tháng là tháng một, khoảng cách Trương gia, Lạc gia thông gia còn có một đoạn thời gian, thật có cơ hội đi Khải Linh sư công hội mà nói, sẽ thăm Vương Dĩnh một chút.
Nha đầu này cùng người khác đi, không hề có một chút tin tức nào, cũng không biết cụ thể thế nào. Chỉ mong Khải Linh sư công hội có thể đối xử tử tế, nếu không, không ngại Khải Linh cả tổng bộ, cho đối phương phá lung ta lung tung.
- Vậy thì tốt, tại hạ Hàn Phù, đây là ngọc bài đưa tin của ta, có thể tiến hành cự ly xa đưa tin,
trước khi đi, ta sẽ đưa tin cho ngươi...
Nghe hắn đáp ứng, vị trưởng lão này đưa tới một ngọc bài.
Trương Huyền tiện tay nhận lấy, thu vào nhẫn, lúc này mới xoay người rời đi.
Lạc Huyền Thanh đã đi nửa canh giờ, dấu vết trên không gần như tan biến sạch sẽ, hơn nữa đối phương lĩnh ngộ không gian cực cao, tận lực che giấu, coi như Minh Lý Chi Nhãn cũng rất khó phát giác. Đi về phía trước một hồi, liền tìm không thấy phương hướng.
- Thử xem thư viện!
Chần chờ một chút, lấy ra một quyển sách, viết ra tất cả phương vị của Lạc Huyền Thanh, tinh thần khẽ động.
Phần phật!
Thư tịch trong đầu hiển lộ ra địa phương sai lầm.
- Ở phương hướng kia...
Dựa theo thư viện cho ra phương hướng, Trương Huyền nhanh chóng tiến lên, rất nhanh bay ra Trí điện, tiếp tục tới phía trước, không biết bay bao lâu.
Phạm vi Thánh Tử điện, so với Đế đô của Thanh Nguyên đế quốc còn hùng vĩ hơn nhiều lắm, cho dù thực lực của hắn bây giờ tăng cao, nhưng muốn trong thời gian ngắn đi ra ngoài, cũng không dễ dàng như vậy.
Hơn mười phút sau, đi tới trên không một dãy núi. Đập vào mắt, phế tích đầy đất, tựa như hỏa diễm đốt qua, bốn phía phả ra khói xanh.
- Có người mới vừa ở nơi này chiến đấu...
Nhìn dấu vết đầy đất, vẻ mặt Trương Huyền nghiêm túc.
Chiến đấu qua đi thời gian không lâu, lại cùng đường, chẳng lẽ là Lạc Huyền Thanh lưu lại? Hắn đi tìm Lạc Nhược Hi, cùng tộc nhân của mình làm sao lại chiến đấu?
- Minh Lý Chi Nhãn...
Hai mắt sáng lên cẩn thận nhìn sang những dấu vết này, một lát sau, vẻ mặt nghiêm túc:
- Quả nhiên là hắn lưu lại!
Thông qua quan sát, có thể nhận ra nơi này là vị anh vợ kia cùng người lúc chiến đấu lưu lại, mà người cùng hắn giao thủ, thực lực thấp nhất chỉ sợ cũng đạt đến Thánh Vực bát trọng, thậm chí cao hơn.
- Sẽ không phải Nhược Hi xảy ra chuyện chứ...
Trong lòng tràn đầy lo lắng, dựa theo dấu vết tiếp tục bay đi, một lát sau, đột nhiên nhướng mày, nhìn thấy trong sơn cốc cách đó không xa, một đoàn mây đen lơ lửng trên không, vô số lôi đình lao nhanh ở trong đó, tựa hồ muốn xé rách thiên địa.
- Là... Lôi kiếp!
Con ngươi co rụt lại, nắm đấm không tự chủ được xiết chặt. Cảnh tượng này hắn hết sức quen thuộc, chính là lôi kiếp.
- Nguy rồi, là Lạc huynh, hắn đến cùng gặp cái gì, lại nhịn không được đưa tới Động Hư kiếp?
Nhìn trung tâm mây đen, lập tức thấy được một bóng người quen thuộc, chính là anh vợ Lạc Huyền Thanh.
Lúc này hắn ở trung tâm nhất của lôi điện, vô số lôi đình không ngừng nổ tung ở bên người, tựa như lúc nào cũng có thể đánh thành cặn bã. Động Hư kiếp đến rồi!