Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Mắt mù mới có thể coi trọng ngươi! (1)


trước sau

- Nói?

Trương Huyền rụt cổ, da đầu nổ tung, chân khí trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển, một khi phát hiện đối phương xông lại, sẽ nhanh chân bỏ chạy.

Vị anh vợ này, có chút không nói đạo lý, hảo hán không ăn thiệt thòi trước mắt, ngộ nhỡ thật động thủ, chỉ có thể trước chạy trốn, đợi hắn nguôi giận lại cẩn thận câu thông.

- Không sai!

Tựa hồ có chút bực bội, Lạc Huyền Thanh phất tay. Thấy hắn vẫn chưa động thủ, Trương Huyền chần chờ một chút, lần nữa nhìn qua:

- Vậy... Hắn là ai?

- Cụ thể là ai, ta cũng không rõ ràng lắm, là trong khoảng thời gian nàng ra ngoài này nhận biết, nghe nói là một vị Danh Sư, lòng dạ rộng lớn, bao dung thiên hạ, dù thực lực thấp, phẩm hạnh lại hoàn mỹ, đặc biệt là thuật luyện đan khoáng tuyệt cổ kim, thiên hạ hiếm có...

Càng nói càng cảm thấy tức giận, Lạc Huyền Thanh xua tay:

- Bất quá, nàng không nói tên, cụ thể là ai, ta cũng không rõ ràng lắm.

- Không nói tên?

Lúc này Trương Huyền mới thở phào nhẹ nhõm, đồng thời cực kỳ cảm động, không nghĩ tới hắn ở trong lòng Lạc Nhược Hi hoàn mỹ như thế, không hổ là người hiểu hắn, có thể phát hiện tất cả ưu điểm của mình. Trong lòng cảm khái, lần nữa nhìn qua:

- Tiểu công chúa mới nói, vị này hoàn mỹ như vậy, ngươi còn có cái gì có thể lo lắng?

Hắn đích xác không hiểu vị anh vợ này, người hoàn mỹ như vậy cũng muốn cự tuyệt, rốt cuộc muốn tìm dạng gì? Nam nhân ưu tú như vậy, thiên hạ cũng chưa chắc có thể tìm ra cái thứ hai.

- Hoàn mỹ? Hừ! Nàng càng nói như vậy, nói rõ càng là bị tiểu tử kia mê hoặc sâu... Trên thế giới này trừ ta, đâu còn có nam nhân hoàn mỹ?

Lạc Huyền Thanh phất tay.

- Khụ khụ!

Da mặt Trương Huyền co lại, lông mày nhịn không được nhảy hai lần, suýt chút nữa sặc nước bọt mà chết, vị anh vợ này nơi nào cũng tốt, chỉ là quá tự luyến... Ngươi hoàn mỹ?

Đến chỗ nào hủy chỗ đấy, người người kêu đánh, cái này cũng kêu hoàn mỹ? Chẳng lẽ trong lòng một chút tự ái cũng không có sao? Nghĩ đến cái này, thực sự nhịn không được lắc đầu:

- Nói đến hoàn mỹ, ngươi không tính, chỉ sợ cũng chỉ có ta, mới có thể gắng gượng làm...

- Ngươi?

Không nghe lời này còn tốt, nghe nói như thế, Lạc Huyền Thanh khinh bỉ nhìn một cái:

- Leo xuống đi, lời này của ngươi không phải nói nhảm sao, thủ đoạn của ngươi quả thực không ít, trận pháp, Thuần Thú cùng độ lôi kiếp đều có phương pháp đặc biệt, nhưng mà làm việc kỳ lạ, nói chuyện không thông qua đại não, chỉ số thông minh thấp như vậy, còn hoàn mỹ... Ta nhổ vào! Ta còn hoài nghi có nữ hài nào sẽ thích được ngươi hay không, coi như thật ưa thích, đó cũng
là mắt bị mù...

Dù cùng vị trước mắt này chỉ tiếp xúc khoảng 20 ngày, nhưng mà thông qua lý giải, đã biết rất sâu, EQ thấp, phản ứng chậm, nói chuyện nghẹn người, nhìn thấy nữ hài, một chút phản ứng của nam nhân bình thường cũng không có... Để hắn từng một lần nghi ngờ, có phải có đam mê đặc thù gì hay không, loại người này nếu như có người ưa thích mà nói, vậy khẳng định là bởi vì mắt bị mù.

- Ngươi...

Trương Huyền xạm mặt lại:

- Ngươi cũng như vậy thôi, không phải cũng không có bạn gái sao? Người thông minh, có nữ nhân có thể thích tính cách như ngươi mới gọi quái dị!

Cái ngoạn ý gì đây! Ta kính trọng ngươi là anh vợ, lại còn nói ta không có người ưa thích, càng nói mình muội muội mắt bị mù... Ta nhìn mắt bị mù chính là ngươi đi.

Đồng dạng huyết mạch, đồng dạng gia tộc, một cái ca ca một người muội muội, nhãn lực thế nào chênh lệch lớn như thế? Khó trách đã ba mươi mấy tuổi, ngay cả bạn gái cũng không có.

- Ngươi... Nói láo! Đó là ta không muốn tìm, nữ nhân tiếp cận ta, đều vì thân phận Lạc gia thiếu chủ, không có một cái nào ta để ý...

Con mắt trợn tròn, Lạc Huyền Thanh nói.

- Ít kiếm cớ, không có người để ý liền không có người để ý, trang cái gì chứ!

Trương Huyền bĩu môi.

- Ngươi...

Tức giận không ngừng thở loạn, Lạc Huyền Thanh sắp bùng nổ.

Hai đại nam nhân, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều hận không thể xé ăn đối phương. Qua không biết bao lâu, Trương Huyền mới khoát tay áo:

- Nói thật cho ngươi biết, ta có bạn gái, hơn nữa bạn gái của ta rất yêu ta...

- Ha ha.

Lạc Huyền Thanh.

- Ta nói là thật, bạn gái của ta cực kỳ xinh đẹp, hơn nữa thực lực rất mạnh.

Trương Huyền tiếp tục nói.

- Ha ha.

Lạc Huyền Thanh.

- Thế nào, ngươi không tin? Ta ưu tú như vậy làm sao khả năng không có bạn gái?

Trên đầu Trương Huyền toát ra hắc tuyến.

- Ha ha.

Lạc Huyền Thanh.

- ...

Trương Huyền.

Một lát sau.

- Nói cho ngươi đi, ta cũng có bạn gái.

Lạc Huyền Thanh nói.

- Ha ha.

Trương Huyền.

- Bạn gái của ta cũng rất đẹp, thực lực cũng rất mạnh...

Lạc Huyền Thanh.

- Ha ha.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện