Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Cùng Phùng Tử Dật giao thủ (2)


trước sau

Chỉ cần vị “Dương Huyền” kia không xuất hiện, liền không sợ.

Đưa đầu một đao, rụt đầu cũng một đao, đối phương muốn động thủ, vậy trước tiên đánh một trận lại nói.

Phần phật!

Thấy hắn nghênh chiến, Phùng Tử Dật tiến về phía trước một bước, đã đi tới trước mặt, bàn tay nhẹ nhàng bóp một cái.

Rầm!

Lĩnh vực Nhập Hư cảnh lập tức bao phủ gian phòng, thần thức rơi vào trong đó, như rơi vào một không gian khác, cũng không cảm thấy được, cùng thời khắc đó, bàn tay nghiền ép tới, lực lượng hung mãnh, giống như cầm giữ bốn phía, để cho người ta như rơi vào chân không, hô hấp cũng khó làm được.

- Thủ đoạn thật cao cường...

Trương Huyền híp mắt lại.

Mặc dù hắn không chiến đấu qua với Nhập Hư cảnh sơ kỳ, nhưng giao thủ qua với Bích Hồng Âm, vị Phùng Tử Dật trước mắt này, dù chỉ là sơ kỳ, nhưng sức chiến đấu so với hậu kỳ như nàng cũng không kém bao nhiêu!

Bích Hồng Âm là thiên tài trong thiên tài, dù so với đám người Lạc Huyền Thanh còn hơi có không bằng, nhưng đã vượt qua rất nhiều thiên tài... Thực lực đối phương thấp nhiều như vậy, liền nắm giữ loại lực lượng này, thực rất đáng sợ!

- Phá!

Cảm nhận được ngực khó chịu, Trương Huyền biết chỉ cần trốn tránh, tất nhiên sẽ rơi vào cục diện càng thêm bị động, không tránh né, cũng không phản kích, ngược lại gào lên một tiếng.

Thanh âm của hắn, mang theo Ma âm mê hoặc, càng mang theo linh hồn công kích, chỉ nháy mắt, lĩnh vực giam cầm ở trước mắt tựa như nổ tung, xuất hiện vết rách.

Học tập thư tịch Ma âm của Bích Hồng Âm, lĩnh ngộ Ma âm đã đạt đến bát tinh đỉnh phong, dù bị tu vi hạn chế, không phát huy ra thực lực mạnh nhất, nhưng một khi sử dụng, cũng cực kỳ kinh khủng, không có tâm cảnh siêu tuyệt, là căn bản không chịu nổi.

Tiếng quát đánh văng lĩnh vực của đối phương, ngón tay của Trương Huyền điểm một cái, một đạo kiếm khí bắn tới.

Thực lực của hắn thấp hơn đối phương, biện pháp dự phòng không có bất kỳ ý nghĩa gì, trực tiếp thi triển ra công kích sắc bén nhất.

Xì xì xì xì...!

Kiếm khí từ ngón tay dâng trào, ở trên không trung hình thành một đạo hải dương, mặc dù không phải Nhất Kiếm Phá Hải, nhưng nhiều kiếm ý như vậy liên hợp chung một chỗ, cũng mang theo uy lực cường đại, tựa như gió lốc, nghênh đón bắn tới!

- Lợi hại...

Nhìn thấy chiêu này của hắn, con mắt của Phùng Tử Dật nhất thời sáng lên:

- Dựa theo tình huống bình thường, không có đạt tới Nhập Hư cảnh, không chống lại được lĩnh vực của Thánh Vực thất trọng, gào thét một tiếng, dùng Ma âm đánh gãy lĩnh vực của ta khống chế, sau đó dùng kiếm khí tạo thành lĩnh vực thuộc về mình, cùng ta đối kháng...

Sở dĩ cường giả Lĩnh Vực mạnh mẽ, là bởi vì ở trong phạm vi này, nắm giữ khống chế tuyệt đối. Đối phương chỉ là Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong, không có lĩnh ngộ, tới chính diện chống đỡ, nhất định sẽ chịu thiệt, nhưng hắn lại chia ra lối tắt, lợi dụng kiếm khí lĩnh vực tới chiến đấu... xem như hắn, cũng không ngờ tới! Có thể nói diệu đến đỉnh phong.

Bành!

Kiếm khí cùng bàn tay của hắn đối đầu, Phùng Tử Dật nhịn không được lui về sau hai bước.

Trương Huyền lui về phía sau càng nhiều, liên tục bảy, tám bước. Một chiêu liền phân biệt ra được lực lượng mạnh yếu.

- Thấp hơn ta hai đại cấp, thế mà còn có thể chặn lại
công kích của ta, ngươi lý giải chiến đấu rất sâu, bất quá... nhìn xem có thể đỡ được chiêu này hay không!

Hai mắt sáng lên, bàn chân của Phùng Tử Dật lần nữa đạp mạnh.

Hô!

Thân ảnh giống như hư ảo, thời gian nháy mắt bước ra hơn mười mét, đi tới trước mặt.

- Tốc độ thật nhanh...

Con ngươi Trương Huyền co rụt lại.

Đối phương trong nháy mắt vọt tới, tốc độ không kém Thiên Đạo thân pháp của hắn, thậm chí còn hơn!

Tốc độ của Lạc Huyền Thanh nhanh hơn hắn, là bởi vì tu vi cao, lĩnh ngộ không gian mạnh, gia hỏa trước mắt cũng nhanh như vậy... Không hổ là học sinh của Dương sư, thiên tài của Tổng bộ Danh Sư đường, thật là đáng sợ.

Biết tốc độ nhanh như vậy, né tránh không kịp, một khi bị đánh trúng, nhất định sẽ trọng thương, Trương Huyền cũng không mạnh mẽ chống đỡ, thân thể vội vàng co rụt lại, thi triển Thiên Đạo thân pháp, nhanh chóng lùi về phía sau.

Xì xì xì!

Hắn lui nhanh, đối phương tiến công nhanh hơn, Phùng Tử Dật duỗi ra ngón tay, tựa như bất cứ lúc nào cũng sẽ điểm lên cổ họng của hắn.

Hô hô hô!

Liên tục thi triển mấy loại thân pháp, đều như bóng với hình theo sát tới, Trương Huyền có chút nóng nảy.

- Tiếp tục như vậy, nhất định thua không thể nghi ngờ...

Một mực bị đối phương truy kích, hơn nữa điểm ngay cổ họng, dù có thể trốn tránh mấy lần, nhưng một mực như vậy, tương đương với bị đối phương nắm giữ tiết tấu, nhận thua chỉ là vấn đề thời gian.

- Đụng một cái!

Hít sâu một hơi, hai mắt đột nhiên trở nên ngưng trọng, thân ảnh lui về phía sau tránh né, bỗng nhiên ngừng lại, cơ bắp trước cổ đột nhiên co rụt lại.

Hô!

Tay của đối phương điểm ở trên cổ họng, có điều không giống như tưởng tượng, trực tiếp xuyên thủng, ngược lại giống như đánh vào vũ khí, phát ra thanh âm kim thiết giao kích.

Thiên Đạo kim thân!

Thông qua học tập công pháp luyện thể của Viên Hiểu, thân thể của hắn đã cứng rắn như nửa bước Thánh khí thượng phẩm, chỉ cần đối phương không dùng binh khí, muốn đâm thủng căn bản không có khả năng!

- Nằm xuống cho ta!

Ngón tay của đối phương bị ngăn trở, rõ ràng hiển lộ ra vẻ kinh ngạc, Trương Huyền biết tận dụng thời cơ, lông mày nâng lên, nắm đấm xiết chặt, trực tiếp đánh tới.

Một quyền này, không chỉ lực lượng chân khí, ngay cả thân thể, hồn lực cũng toàn bộ vận chuyển lên, còn chưa tới trước mặt, lĩnh vực Nhập Hư cảnh của đối phương liền vỡ vụn thành từng mảnh, giống như bọt biển.

- Ngươi... Cái này sao có thể?

Biểu lộ không hề bận tâm của Phùng Tử Dật, nhất thời biến đổi.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện