Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Trương Cửu Tiêu bái sư (2)


trước sau

Hô!

Có quyết định, thì không dừng lại quá nhiều, thân thể Trương Huyền nhoáng một cái, thẳng tắp bay về chỗ ở, thời gian không dài, đã đi tới tiểu viện. Vừa hạ xuống đất, liền thấy Tôn Cường tiến lên đón.

- Thiếu gia, Trương Cửu Tiêu đến tìm ngươi, đã đợi thời gian rất dài...

- Cửu Tiêu?

Lông mày nhíu một cái, vội vàng đi đến phòng khách:

- Ta đi qua nhìn một chút!

Đi vào phòng, quả nhiên thấy Trương Cửu Tiêu đứng tại chỗ, khắp khuôn mặt là lo lắng, thấy hắn tới lập tức thở phào nhẹ nhõm, đứng dậy ôm quyền:

- Trương sư!

- Là vì sự tình đại hội gia tộc của các ngươi?

Trương Huyền mở miệng hỏi.

- Sao Trương sư biết được?

Trương Cửu Tiêu sửng sốt.

- Không cần phải để ý đến ta làm sao biết được, ngươi tới chỉ là vì chuyện này?

Trương Huyền cau mày.

- Vâng, ta là tới cảm ơn Trương sư chỉ điểm, bằng không thì cũng không có cơ hội tham gia loại thịnh hội này... Thánh thú của gia tộc đã chuẩn bị xong, bất cứ lúc nào cũng sẽ cất cánh, ta là đặc biệt tới từ giã, không có gì bất ngờ xảy ra, trở về cũng phải sang năm...

Trương Cửu Tiêu nói.

Hắn đến tìm đối phương, quả thực là vì chuyện này.

Vốn dựa theo thân phận bàng chi của hắn, là không có tư cách tham gia, nhưng ở dưới vị này chỉ điểm, thuận lợi trở thành học sinh của Thánh Tử điện, lúc này mới thu được tư cách nhập môn.

Bây giờ sắp đi, bất kể nói thế nào, cũng phải tới cảm tạ một lần.

- Trước mấy ngày cũng không có nghe nói phải tham gia đại hội gia tộc, sao lại đột nhiên như thế?

Trong lòng Trương Huyền còn có may mắn.

- Nguyên nhân cụ thể ta không rõ lắm, là ngày hôm nay trong tộc thông báo, thế hệ trẻ tuổi, nhất định phải trong một tháng chạy trở về, hình như muốn tiến hành một loại tuyển chọn nào đó, Trương sư cũng biết, địa vị của ta rất thấp, có thể tham gia, đã là vạn hạnh, còn đồ vật cấp độ sâu hơn thì không rõ ràng...

Trương Cửu Tiêu mang theo xấu hổ, không phải hắn không muốn nói, mà là thật không biết.

- Được rồi!

Trương Huyền khoát tay áo:

- Một đường cẩn thận, không có gì
bất ngờ xảy ra, ta cũng có thể sẽ đi Trương gia, có tin tức gì, có thể đưa tin cho ta!

- Ngươi cũng đi?

Trương Cửu Tiêu không hiểu.

- Ừm, đi làm một số chuyện, có thể sẽ cùng Trương gia xảy ra chút không vui...

Giải thích một câu, Trương Huyền sợ đối phương hiểu lầm, nói tiếp:

- Yên tâm đi, chuyện không liên quan tới ngươi, sẽ không để cho ngươi khó xử!

Mới vừa nói để hắn đưa tin, đã nói những chuyện này, khó đảm bảo hiểu lầm.

- Trương sư nói gì vậy chứ, ta có thể có thành tích hôm nay, đều là ngài chỉ điểm, không có ân tình của ngài, đừng nói Thánh Tử điện, khả năng còn ở Thanh Nguyên thành tự cho là đúng!

Sắc mặt Trương Cửu Tiêu nghiêm túc, trong hai mắt mang theo thành khẩn.

Hắn nói là sự thật, nếu không phải vị trước mắt này bất kể vất vả trợ giúp, hắn đừng nói Thánh Tử điện, Triệu Hưng Mặc tuyển chọn cũng không thể thông qua.

Nguyên nhân chính vì như vậy, hắn đối với thanh niên tuổi tác còn nhỏ hơn hắn kia, là tràn đầy kính nể.

- Khách khí, giữa bằng hữu trợ giúp lẫn nhau mà thôi!

Thấy hắn phát ra từ phế phủ, Trương Huyền nói.

- Ta quả thực muốn cùng Trương sư làm bằng hữu, nhưng ta biết, kém rất xa, bất kể học thức, kiến thức, hay lý giải tu luyện, ngươi đều có thể làm lão sư của ta, mong Trương sư thu ta làm học sinh...

Trương Cửu Tiêu tiến về phía trước một bước.

Quyết định này, thật ra thì sớm nghĩ lâu rồi. Kiếm pháp, tu vi, đều tiếp nhận đối phương chỉ điểm, sớm đã nắm giữ tình nghĩa nửa sư, bây giờ sắp rời đi, liền kìm nén không được.

- Thu ngươi làm học sinh?

Không nghĩ tới đối phương có thể nói như vậy, Trương Huyền nhíu mày.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện