Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Xông trận pháp (2)


trước sau

Phần phật!

Vị trưởng lão này vừa tiến vào trận pháp, bốn phía lập tức dấy lên hỏa diễm, một hỏa diễm cự long xích kim sắc từ trên trời giáng xuống, móng vuốt sắc bén đè ép, tựa như muốn bóp nát không gian.

Không nghĩ tới trận pháp vận chuyển cường đại như thế, trưởng lão kia không chịu được có chút bối rối, cổ tay nâng lên, một thanh trường kiếm xuất hiện, nhất thời kiếm khí ngang dọc.

Không thể không nói, thực lực của vị trưởng lão này cực kỳ cường đại, coi như Địa Ngục Thanh Long thú tới đối đầu, cũng phải tạm thời tránh né, không cách nào chính diện ứng đối.

Bất quá dù vậy, đối mặt hỏa diễm cự long, cũng có vẻ quá yếu, không đến hai hiệp, liền bị đánh trúng đầu, từ không trung rớt xuống, ngã xuống đất, toàn thân cháy đen.

Trữ vật giới chỉ ở dưới hỏa diễm công kích, cũng trực tiếp nổ tung, bảo vật rơi trên đất, trong đó không ít bởi vậy tổn hại, bị hao tổn cực lớn.

Trận pháp dừng lại, khôi phục như lúc ban đầu, một vị lão giả của Trương gia mặt không thay đổi đi tới trước mặt.

- Không còn nhẫn, hiện tại có thể tùy ý đi vào...

Điều chỉnh một hồi, khôi phục một chút nguyên khí, lúc này vị trưởng lão kia mới khuôn mặt khó coi đi vào trong. Quả nhiên trận pháp không còn công kích.

- Trương sư, giao nhẫn đi, chỉ là tỷ thí kiếm pháp, bọn họ sẽ chuẩn bị kỹ càng trường kiếm thích hợp, không cần lo lắng vấn đề vũ khí không đủ...

Thấy cảnh này, sắc mặt của Kiếm Tần Sinh cũng hơi trắng bệch, quay đầu nói.

Vị trưởng lão kia thực lực tương đương hắn, tiến vào trận pháp ngay cả hai chiêu cũng không tiếp được, liền bị đánh vô cùng thê thảm, hắn đi vào, khẳng định cũng tương đương, vị trước mắt này, coi như kiếm pháp thông huyền, nhưng tu vi kém quá nhiều, thật muốn xông vào, nhất định thảm
hại hơn!

- Giao nhẫn ra, hay xông vào một chút, theo ý nguyện của ngươi, có điều kết quả Trương gia chúng ta không chịu trách nhiệm!

Vị trưởng lão này lần nữa nhìn qua, vẻ mặt thản nhiên.

Hắn tự tin người thanh niên trước mắt này, sẽ biết lựa chọn ra sao.

Mới vừa nhìn thấy một vị Thánh Vực bát trọng bị đánh vô cùng thê thảm, hẳn rõ ràng, thực lực cá nhân căn bản không có khả năng chống lại đại trận này của Trương gia.

- Kết quả không chịu trách nhiệm? Ngươi xác định?

Trương Huyền hít sâu một hơi, ngẩng đầu lên.

- Ta xác định!

Vị trưởng lão này gật đầu.

- Ngươi có thể làm chủ?

Trương Huyền tiếp tục hỏi.

- Khụ khụ, Trương sư, vị này là Trương gia tam trưởng lão Trương Vô Trần, địa vị kính trọng... Hắn nói như vậy, tự nhiên có thể làm chủ!

Kiếm Tần Sinh giải thích.

- Trương gia tam trưởng lão? Địa vị xem như không thấp...

Trương Huyền lên tiếng, mỉm cười:

- Ngươi đã có thể làm chủ, hơn nữa cũng nói, kết quả Trương gia không chịu trách nhiệm, vậy ta quyết định... Xông trận pháp!

Trưởng lão cũng theo thực lực, quyền lợi tiến hành phân cấp, có thể trở thành tam trưởng lão, vị này ở Trương gia, địa vị nhất định không thấp, đã nắm giữ quyền nói chuyện cùng quyền chủ sự.

- Xông trận pháp?

Sắc mặt Kiếm Tần Sinh trắng nhợt, tràn đầy lo lắng:

- Trương sư... Nghĩ lại!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện