Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Phong thái của Đại trưởng lão (2)


trước sau

- Vâng!

Trương Vô Trần ôm quyền khom người, mặc dù không cam tâm, nhưng cũng không có bất kỳ biện pháp nào.

Ở Trương gia, đại trưởng lão nhất ngôn cửu đỉnh, bất kỳ người nào cũng không dám phản bác.

Trước đó gia chủ chủ trì, hiện tại hắn đột nhiên có chuyện rời đi, tất cả mọi chuyện đều có vị trước mắt này làm chủ.

- Đại trưởng lão, trận pháp hủy đi, muốn xây dựng lại, cần ít nhất mấy tháng, trữ vật giới chỉ làm sao thu lấy cùng bảo tồn...

Một vị trưởng lão nhịn không được nói.

Trận pháp có thể giám định trên người người đến có mang bảo vật không gian hay không, hiện tại hủy đi, không cách nào dò xét, người tới sau làm sao bây giờ?

- Đi tới Trương gia là khách, bảo tồn trữ vật giới chỉ, chỉ là tuân thủ lễ tiết của tiên tổ mà thôi, trước đó ta vẫn cảm thấy không ổn, chỉ bất quá ngại vì quy củ của tổ tông, không nguyện ý nói nhiều. Hiện tại vị tiểu huynh đệ này giúp một tay hủy đi, trận pháp cũng không cần xây dựng nữa, trước đó bảo tồn rất nhiều trữ vật, cũng trả lại cho các vị khách nhân đi!

Đại trưởng lão mỉm cười, mở miệng.

- Trả lại? Nhưng...

Không nghĩ tới hắn làm ra loại quyết định này, vị trưởng lão kia biến sắc.

Nhiều người ngoài tới Trương gia như vậy, ngộ nhỡ có người mưu đồ quấy rối, chẳng phải phiền phức rất lớn?

- Không cần khẩn trương, Trương gia ta đã được mọi người tôn xưng là đại lục đệ nhất gia tộc, tin tưởng còn không người dám ở chỗ này làm loạn!

Đại trưởng lão vung tay áo, ánh mắt lộ ra tự tin và ngạo khí.

- Cái này... vâng!

Cảm nhận được khí tức trên người đối phương, vị trưởng lão kia dừng lại một chút, cuối cùng nhẹ gật đầu.

- Không hổ là Trương gia đại trưởng lão, lòng dạ cùng khí độ không tệ...

Trương Huyền nhẹ gật đầu.

Vốn cho rằng người của đối phương tới, sẽ chỉ trích bản thân, không nghĩ tới một chút trách cứ cũng không có, còn thừa cơ làm ra loại quyết định này.

Làm như vậy, không chỉ bảo vệ mặt mũi của đại lục đệ nhất gia tộc, càng khiến người ta thấy lòng dạ cao thượng, cảm thấy bội phục, có thể nói nhất cử lưỡng tiện.

Càng quan
trọng hơn là, xác lập thực lực của Trương gia, để cho người ta càng thêm sợ hãi.

- Phong thái không tệ, chỉ là không biết vì sao vị tiểu thiên tài kia kém cỏi như vậy...

Cảm khái một câu, đồng thời hơi nghi hoặc.

Trong lòng hắn, vị tiểu thiên tài kia, rõ ràng có hôn ước, lại trang bức không xuất hiện, nhất định là tiểu nhân hèn hạ vô sỉ, thậm chí Trương gia cố ý che giấu cho hắn, cũng bị đóng lên nhãn mác vô sỉ.

Giờ phút này nhìn thấy đại trưởng lão làm việc, đột nhiên cảm thấy, người còn không tồi. Có lẽ, xem như Trương gia, cũng chưa chắc người người đều kém cỏi. Vị tiểu thiên tài kia, có lẽ chỉ là cá biệt mà thôi.

- Hai vị mời tới bên này...

Một lão giả đi tới trước mặt, chính là Vô Chân mà vừa rồi đại trưởng lão phân phó. Thất trưởng lão Trương Vô Chân.

- Cảm ơn!

Kiếm Tần Sinh không dám nói nhiều, vội vàng theo ở phía sau.

Trương Huyền cũng theo sát.

Thấy bọn họ rời đi, Trương Vô Trần lần nữa đi tới trước mặt đại trưởng lão, nghi ngờ truyền âm:

- Đây chính là biểu tượng của Trương gia, thật... Cứ tính như vậy sao?

- Không tính như vậy, chẳng lẽ ngươi còn muốn tự mình ra tay, giáo huấn hắn một trận?

Đại trưởng lão trừng mắt.

Trương Vô Trần da mặt co lại, nói không ra lời.

- Trương gia chúng ta, thân là gia tộc lấy Danh Sư làm chủ đạo, không thể giống như những nghề nghiệp khác, quy tắc là quy tắc, đã xác định, thì phải tuân thủ, vị Trương Huyền này có thể phá hư, là năng lực của hắn, đừng nói không truy cứu, ta còn phải sai người truyền tin tức đến toàn cả gia tộc, để cho tất cả mọi người đều biết!

Đại trưởng lão thản nhiên nói.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện