Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Sát tâm lên (1)


trước sau

- Lôi kiếp này quá cường đại, thực lực của ta bây giờ, có chút không chống lại được, muốn nhìn các ngươi có thư tịch liên quan tới Động Hư cảnh hay không, xem có cơ hội phá giải hay không... Nếu không, tùy ý nó hàng lâm xuống, ta sợ Trương gia sẽ bị hủy diệt!

Trương Huyền nói.

- Ngươi đây là uy hiếp?

Sắc mặt Đại trưởng lão tái xanh.

- Dĩ nhiên không phải, chỉ là... Lôi đình quá mạnh, ta cũng không khống chế được!

Lắc đầu, đang muốn tiếp tục nói chuyện, chỉ thấy trên không lôi điện tích góp xong lực lượng, không chịu nổi nữa, bổ về phía đầu lâu của hắn.

Trương Huyền vội vàng lùi về.

Tạch tạch!

Lôi điện rơi xuống, đại trận bị xé nứt, đại điện chữ Kiếm lập tức bị đánh ra một cái lỗ thủng to lớn, đá vụn bắn tung toé. Lôi đình chỉ nhằm vào người độ kiếp, trốn ở trong đó, không cách nào đánh trúng, lộ ra tự nhiên sẽ liều mạng công kích.

- ...

Đại trưởng lão xiết chặt nắm đấm.

Đổi lại những người khác, dám làm như vậy, khẳng định đã sớm xông lên bóp chết, nhưng đối phương thân ở trong lôi đình, thật muốn đi qua, khẳng định sẽ để cho lôi đình trở nên càng thêm cường đại, thậm chí hắn cũng không thể tránh né, đành phải cắn răng, hất ống tay áo:

- Muốn nhìn bí tịch của Trương gia chúng ta cũng được, nhưng nhất định phải gia nhập Trương gia, trở thành một thành viên, nếu không, tuyệt đối không thể!

Thanh âm xông thẳng lên trời.

- Trở thành một thành viên của Trương gia?

Trương Huyền lần nữa nhô đầu ra:

- Vậy quên đi, ta nghĩ phương pháp đối kháng đi!

Trương gia vô sỉ như vậy, tránh cũng sợ cho không kịp, gia nhập... Nằm mơ đi!

Tạch tạch!

Một tia chớp bổ xuống, Trương Huyền lần nữa rụt đầu, một mảnh kiến trúc bị hủy hoại.

- Ngươi... lôi đình của ngươi, có bản lĩnh bản thân đối kháng, trốn ở trong lôi đình có gì tài ba!

Đại trưởng lão sắp điên rồi, lên tiếng hét lớn.

- Bản thân đối kháng? Cũng đúng!

Dừng lại một chút, Trương Huyền biết trốn tránh như vậy, thật không có khả năng vượt qua lôi kiếp, cắn răng một cái, từ trong mây đen chui ra, đi tới phía dưới.

Đã
không cách nào hấp thu, tiếp tục ở bên trong không có bất cứ ý nghĩa gì, còn không bằng thử xem, có thể giống như những người khác mạnh mẽ chống đỡ hay không, lôi kiếp vượt qua lại nói.

Ầm! Ầm! Ầm!

Vừa mới đi tới phía dưới, lôi kiếp giống như tìm được điểm phát tiết, điện mang tức giận, thẳng tắp bổ xuống. Mấy chục đạo lôi đình, mỗi một đạo đều to bằng vại nước, tích tụ cùng một chỗ, muốn xé rách không gian, bốn phía xuất hiện vết rách đen kịt.

- Thật mạnh!

Không nghĩ tới tên này tàn nhẫn như vậy, vừa ra tay không lưu tình chút nào, ẩn chứa tức giận, Trương Huyền giật nảy mình, vội vàng vung hai tay lên, nghênh đón tiếp lấy.

Ầm ầm!

Hai đạo lực lượng đối đầu, Trương Huyền không kiên trì nổi, trong nháy mắt liền bị đánh bay, đập vào bùn đất, lôi đình tiếp tục bổ tới, đại địa lắc lư, phá hủy vô số trận pháp, kiến trúc. So với vừa rồi chỉ thò đầu ra còn khốc liệt hơn.

- Đáng ghét...

Da mặt của Đại trưởng lão không ngừng co giật, hàm răng sắp muốn cắn bể nát. Nhìn uy thế lôi kiếp, tiếp tục vỗ xuống như vậy, không dùng năm phút đồng hồ, đoán chừng Trương gia sẽ không còn tồn tại, triệt để biến thành phế tích.

Đường đường đại lục đệ nhất gia tộc, thế mà bị một tiểu gia hỏa Lĩnh Vực cảnh uy hiếp, còn không có bất kỳ biện pháp nào... tức giận để hắn sắp nổi khùng.

- Đại trưởng lão, làm sao bây giờ? Hắn đích xác là độ kiếp... Hơn nữa là Nhập Hư kiếp, không nghĩ biện pháp giải quyết, một khi truyền đi, Trương gia bị loại lôi kiếp này hủy...

Vẻ mặt đỏ lên, Trương Vô Trần vội vàng nói.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện