Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thánh Tử đại trận (2)


trước sau

Vẻ mặt Chiêm sư trắng bệch, dọa đến suýt chút nữa từ không trung rơi xuống.

Đại trận hộ điện của Thánh Tử điện, vài vạn năm qua, cao thủ Dị Linh tộc đến đây đánh lén không dưới mấy chục lần, mỗi một lần đều vô công trở lại, phòng ngự mạnh mẽ, dù không nói vô địch thiên hạ, cũng rất ít có trận pháp có thể vượt qua!

Phòng ngự như vậy, lại bị hai Thánh thú phá giải... Đến cùng làm sao làm được?

- Chặn lại!

Biết căng thẳng vô dụng, người trên không trung, bàn tay khẽ đảo, chưởng ấn rơi xuống.

Võ kỹ Thánh Vực tuyệt phẩm, Phiên Giang ấn!

Chiêu này là Điện Chủ đời thứ tư của Thánh Tử điện sáng tạo, hạ xuống từ trên trời, uy lực có một không hai, lại phối hợp thêm số mệnh cuồn cuộn của Thánh Tử điện, Thánh Vực cửu trọng trung kỳ, cũng có thể một đòn đánh chết.

Bất quá đối thủ của hắn là Hỏa Diễm Kỳ Lân thú.

Một chiêu phá vỡ trận pháp, khí thế của Kỳ Lân thú như hồng, nhìn thấy chưởng phong đánh tới, tránh cũng không tránh, đầu nâng lên, thẳng tắp vọt tới.

Ầm ầm!

Chưởng ấn rơi vào trên đầu của nó, như đập vào Thánh khí tuyệt phẩm, chấn bàn tay tê dại, sau một khắc, đầu của Kỳ Lân thú đã đi tới trước ngực Chiêm sư, hung tợn đâm vào phía trên.

Vù!

Chiêm sư bay ra ngoài, giống như lưu tinh thẳng tắp phóng lên bầu trời, hóa thành một tia sáng.

- Điện Chủ...

Không nghĩ tới tên này hung hãn như vậy, đám người Cát trưởng lão đều giật nảy mình, vội vàng lao đến.

Kỳ Lân thú gào lên một tiếng, hình thể vốn không lớn, bỗng nhiên bành trướng, tăng thêm đến ba bốn mươi mét, vừa vặn đâm đến.

Rầm!

Xì xì xì xì...

Đám người Cát trưởng lão đồng thời bị đụng bay ngược ra, lông mày, tóc đều bị đốt trụi.

Hỏa Diễm Kỳ Lân thú, mạnh nhất không phải móng vuốt cùng đuôi, mà là thân thể! Trải qua Kỳ Lân hỏa ngày đêm rèn luyện, thân thể sớm đã cứng rắn có thể so với Thánh khí tuyệt phẩm, dùng để va đập, Thánh Vực cửu trọng đỉnh phong cũng ngăn cản không
nổi, huống chi những người này.

- Đây là... thú sủng của Trương sư?

- Làm sao lại lợi hại như vậy?

- Ngang nhiên đối kháng Điện Chủ cùng tất cả trưởng lão, Trương sư đây là muốn phản ra Danh Sư đường sao?

Bốn phía rất nhiều học sinh xem cuộc chiến, tất cả đều bối rối.

Trong mắt bọn hắn, quyền Điện Chủ, Cát trưởng lão… đều là tồn tại vô địch, nằm mơ cũng không nghĩ đến, bị một Thánh thú đụng lung ta lung tung, năng lực phản kháng cũng không có.

Mấu chốt nhất là, trước mặt mọi người ra tay với những người kia, bên Danh Sư đường sẽ không có cách nào giải thích, chẳng lẽ Trương Huyền không muốn làm Danh Sư nữa?

- Đáng ghét, đáng ghét!

Ngực xẹp một khối, thổ huyết từng ngụm từng ngụm, Chiêm sư từ đằng xa bay trở về, còn chưa tới trước mặt, lần nữa hét lớn:

- Tất cả trưởng lão nghe lệnh, bố trí Thánh Tử đại trận, liên hợp công kích!

Đại trận hộ điện bị phá, tất cả trưởng lão tính cả hắn bị cuồng ẩu, tức giận kịch liệt, cũng nhịn không được nữa. Không hảo hảo trừng trị, toàn bộ Thánh Tử điện sẽ biến thành trò cười!

- Vâng!

Tất cả trưởng lão đồng thời hô ứng.

Ngay sau đó, bốn phía lập tức tản ra, chiếm cứ từng phương vị, đồng thời lực lượng tuôn ra, trên không trung tạo thành một đồ vật giống như lưới đánh cá.

- Thánh Tử đại trận... Trương sư, không được, chạy mau!

Vẻ mặt của Trần Nhạc Dao trở nên trắng bệch, nhịn không được nhìn về phía thanh niên ở bên cạnh còn đang nghiên cứu truyền tống trận, thân thể mềm mại run rẩy, tràn đầy hoảng sợ.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện