Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Tên ta là Dương Huyền (2)


trước sau

Trần Nhạc Dao lắc đầu:

- Hẳn là rất khó, coi như nàng là trưởng lão, cũng sẽ không tuỳ tiện rời Băng Nguyên cung, có điều, mỗi ngày rạng sáng, nàng đều sẽ đi chợ mua sắm rau quả, các loại nguyên liệu nấu ăn!

- Rạng sáng?

Trương Huyền cau mày:

- Bây giờ cách rạng sáng còn có ba canh giờ, chậm thì sinh biến, không biết có biện pháp khác không?

Giờ phút này cách rạng sáng, còn có một đoạn thời gian, thực sự không thể bị dở dang.

- Cái này...

Trần Nhạc Dao lắc đầu.

Nàng là cô gái ngoan ngoãn trong tông môn, chưa bao giờ có kinh nghiệm hẹn người đi ra, trong lúc nhất thời nghĩ không ra biện pháp gì tốt.

- Vị trưởng lão này mua sắm rau quả, là ở địa phương riêng biệt, hay có thương nghiệp cung ứng riêng?

Trương Huyền hỏi.

- Băng Nguyên cung là thế lực lớn, môn nhân ăn uống, tự nhiên đều là đồ vật riêng biệt, từ người chuyên trách bồi dưỡng, linh khí đầy đủ, tạp chất cực ít... Thương nghiệp cung ứng chính là gia tộc lớn nhất Hàn Băng thành này… Hàn gia!

Trần Nhạc Dao nói.

Càng là đại tông môn, trên ăn đồ càng có quy củ, không có khả năng tùy ý mua ở chợ bán thức ăn, nhất định có thương nghiệp cung ứng riêng. Nếu không, chỉ cần hạ độc ở trong rau quả, chẳng phải toàn bộ tông môn đều bị chơi chết?

- Hàn gia? Có dạng thương nghiệp cung ứng này là tốt rồi, ngươi có biết bọn họ ở nơi nào không?

Trương Huyền mỉm cười.

- Ta từng theo trưởng lão đi qua một lần, biết vị trí!

Biết ý tứ của đối phương, Trần Nhạc Dao vội vàng gật đầu.

Hẹn vị trưởng lão kia đi ra, rất khó, nhưng thương nghiệp cung ứng, tìm lý do để đối phương đi ra, hẳn là cực kỳ đơn giản.

- Dẫn đường đi!

Trương Huyền gật đầu.

Trần Nhạc Dao cũng không chối từ, vội vàng đi
về phía trước, tốc độ của hai người cực nhanh, đi đại khái hơn mười phút, một tiểu viện xuất hiện ở trước mắt.

- Trương sư, đây là Hàn gia!

Trần Nhạc Dao giới thiệu.

- Ừm!

Nhìn phủ đệ trước mắt, Trương Huyền nhẹ gật đầu.

Có thể cung cấp đồ ăn cho một thế lực lớn, gia tộc này nhất định cũng không đơn giản.

- Đưa bái thiếp đi!

Trương Huyền khoát tay áo.

Loại gia tộc này, xông vào khẳng định không thực tế, hơn nữa động tĩnh làm lớn, phiền phức càng nhiều, muốn gặp người phụ trách của đối phương, chỉ có thể đưa bái thiếp.

- Bái thiếp? Viết tên của ta?

Trần Nhạc Dao sững sờ.

Mặc dù nàng là đệ tử thiên tài trong tông môn, nhưng đối phương bàn bạc đều là trưởng lão của Băng Nguyên cung, đêm khuya tới bái kiến, muốn gặp được chủ nhân, chỉ sợ không dễ dàng như vậy.

- Viết ta đi!

Trương Huyền nói.

- Ngươi?

Trần Nhạc Dao run lên:

- Tên của ngươi, chỉ sợ cũng không được...

Mặc dù Trương sư là lão sư của thiếu cung chủ, nhưng chỉ hạn chế truyền bá trong phạm vi nhỏ, danh khí cũng không lớn, trọng yếu nhất là, mới vừa cùng Thánh Tử điện gây ra mâu thuẫn, hiện tại dùng cái tên này, có thể quá mạo hiểm hay không?

Lời còn chưa dứt, chỉ thấy Trương sư xoay đầu lại, chẳng biết lúc nào đã thay đổi dung mạo, thoạt nhìn là một trung niên nhân, hai tay chắp sau lưng, sắc mặt thản nhiên:

- Từ giờ trở đi, tên ta là... Dương Huyền!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện