Dù đối phương không có biểu hiện ra tu vi đến cùng cao bao nhiêu, nhưng phong thái bình tĩnh, loại thần thái phiêu dật tựa như rời xa hồng trần kia, vừa nhìn liền biết thế sự xoay vần, đã trải qua vô số sóng to gió lớn. Loại người này, coi như không phải Dương sư, chỉ sợ thân phận địa vị cũng không thấp, không phải một tiểu nhân vật như hắn có thể chống lại. Biết điểm ấy, nên không còn dám ngạo mạn nữa, vội vàng ôm quyền:
- Dương sư khách khí, ngươi có thể tới gia tộc bọn ta, là vinh hạnh của chúng ta, không biết có gì phân phó, chỉ cần Hàn gia chúng ta có thể làm được, sẽ không cự tuyệt!
- Cũng không có gì, ta đi ngang qua lân cận, gặp phải Thánh thú đánh lén, tiện tay tổn thương hắn, có điều niệm tình nó không phải cố ý gây ra, hơn nữa lại có tâm thần phục, ông trời có đức hiếu sinh, liền muốn giúp trị liệu một tay. Ta vân du tứ hải, trên người chưa từng mang dược vật, nghe nói Hàn gia nắm giữ dược liệu, nên tới mua một ít!
Trương Huyền mỉm cười nói.
- Cầu dược liệu?
Hàn Thủy Lưu sửng sốt một chút:
- Không biết... Là Thánh thú gì, lại cần loại dược vật nào?
Cùng là bị thương, thể chất thuộc tính Thánh thú khác biệt, dược vật cũng không giống nhau, giống như Hỏa Diễm Kỳ Lân thú, cần dược vật hỏa thuộc tính, hiệu quả trị liệu càng tốt hơn, Địa Ngục Thanh Long thú thì cần thuộc tính âm hàn. Biết đối phương là Thánh thú gì, loại dược vật nào, sẽ tìm kiếm dược liệu tốt hơn.
- Chính là bọn họ...
Cổ tay Trương Huyền rung lên, hai con Thánh thú rơi vào trước mặt mọi người, mới vừa xuất hiện, lập tức tản mát ra khí tức kinh người, tựa hồ muốn lật tung đại sảnh.
- Địa Ngục Thanh Long thú Thánh Vực cửu trọng?
- Hỏa Diễm Kỳ Lân thú Thánh Vực cửu trọng đỉnh phong?
- Tiện tay kích thương hai con Thánh thú, hắn không có việc gì?
...
Nhìn thấy hai Thánh thú bất ngờ xuất hiện, gian phòng yên lặng một hồi, tất cả trưởng lão Hàn gia thân thể phát run, nói không ra lời.
Trước đó, còn có người cảm thấy, đường đường Hàn gia gia chủ chạy tới nghênh đón, có chút chuyện bé xé ra to, nhìn thấy hai gia hỏa này, tất cả mọi người không còn tâm
tư gì khác. Có thể tiện tay kích thương hai con Thánh thú Thánh Vực cửu trọng đỉnh phong, Thánh Vực cửu trọng sơ kỳ, vẻ mặt mây trôi nước chảy, không đáng giá nhắc tới... Nên có thực lực gì? Tưởng tượng liền cảm thấy kinh khủng.
- Ta cần Chu Dương thảo, Mân Côi Hoa, Thanh Diệp tử căn, Lưu Ly đằng...
Thuận miệng nói ra mười mấy loại dược liệu, Trương Huyền lắc đầu, vẻ mặt than thở:
- Tạm thời cần nhữngthứ này, bọn họ đột nhiên đánh lén, ta không quan sát cẩn thận, dùng nhiều hơn một phần mười lực lượng... Tạo thành kết quả này, thực sự sơ sẩy!
Hàn Thủy Lưu co rút, cẩn thận nhìn sang hai con Thánh thú, quả nhiên phát hiện hai gia hỏa kia bị thương không nhẹ, miệng vết thương có một cỗ lực lượng đặc thù không ngừng nhúc nhích, vượt rất xa Thánh Vực cửu trọng, không phải tuỳ tiện liền có thể hóa giải.
- Dùng nhiều một phần mười, còn mạnh như vậy...
Nuốt ngụm nước bọt, vội vàng suy tư dược vật vừa rồi đối phương nói, một lát sau vẻ mặt trở nên có chút không dễ nhìn, dừng lại một chút, vội vàng ôm quyền:
- Dương sư, những thuốc này...
- Yên tâm, đã ta cần, sẽ dựa theo giá thị trường thanh toán cho ngươi, sẽ không bạc đãi!
Trương Huyền cười nói.
- Ta không phải ý tứ này, mà là... Ngươi nói mười mấy loại dược vật, gia tộc bọn ta nhiều nhất có thể tìm ra bảy loại, còn có tám loại không bỏ ra nổi...
Hàn Thủy Lưu vội nói.
- Bảy loại?
Lông mày Trương Huyền nhíu một cái, trên mặt không vui.
Không khí chung quanh lập tức ngưng kết xuống, giống như biến thành thực chất. Một cỗ uy áp cường đại bất ngờ từ trên người hắn tản ra, như muốn xé rách thiên địa.
Kẽo kẹt! Kẽo kẹt!