Sự tình Trần Nhạc Dao đi Thánh Tử điện, toàn bộ Băng Nguyên cung đều biết, lúc này mới đi ba tháng, sao đột nhiên lại xuất hiện ở đây?
- Bạch trưởng lão, ta đi theo Dương sư tới... là có sự tình cần làm!
Trần Nhạc Dao vội vàng đứng dậy.
Đây là trưởng lão tông môn nàng quen thuộc nhất, không nguyện ý lừa gạt.
- Dương sư?
Lúc này ánh mắt của Bạch trưởng lão mới rơi vào trên người Trương Huyền. Vị trước mắt này, tuổi tác thoạt nhìn không lớn, tu vi lại sâu không lường được, để cho người ta nhìn không ra sâu cạn.
- Dương sư ta nghe nói qua không ít, không biết... Các hạ là vị nào?
Lông mày nhíu một cái, Bạch trưởng lão nhìn lại, trên mặt hơi không vui.
Trần Nhạc Dao là đệ tử Băng Nguyên cung được nàng coi trọng nhất, không ở Thánh Tử điện tu luyện, lại bị người trước mắt mang về, trong lòng tự nhiên không vui.
- Tại hạ... Dương Huyền!
Trương Huyền thản nhiên nói.
- Dương Huyền? Dương Huyền nào?
Bạch trưởng lão thì thầm một câu, như nhớ tới cái gì, lông mày nhảy một cái:
- Tổng bộ Danh Sư đường Dương Huyền?
- Ha ha!
Trương Huyền cũng không trả lời, ngược lại cười nhạt một tiếng, đứng dậy:
- Bạch trưởng lão, khuôn mặt thoạt nhìn hồng nhuận, trên thực tế có khí huyết ngưng trệ ở huyệt hoài hải, nóng lạnh xung đột, dẫn đến trong cơ thể nóng lạnh luân phiên, nếu như không nhìn lầm... mái tóc dưới mũ của trưởng lão, hẳn là màu hoa râm!
- Ngươi...
Bạch trưởng lão sững sờ, con mắt trợn tròn.
Nàng từ trước tới nay đều mang mũ gặp người, chính là vì che giấu mái tóc hoa râm, ngay cả Trần Nhạc Dao quan hệ gần nhất, cũng không biết việc này... đối phương liếc mắt một cái liền nhìn ra?
- Không cần khẩn trương, đánh một quyền nhìn xem...
Không để ý tới nàng chấn kinh, hai bước đi tới trước mặt, thanh âm nhàn nhạt vang lên.
Nghe nói như thế, ánh mắt của Bạch trưởng lão ngẩn ngơ, kìm lòng không được đánh một quyền, ngay sau đó kịp phản ứng, sắc mặt tái xanh, đang muốn quát tháo, liền nghe lời nói của đối phương vang lên lần nữa:
- Ngươi từ nhỏ tu luyện Băng Huyền công, hơn nữa chưa hề tiếp xúc qua khác
giới, cố thủ thuần âm, quả thực đạt đến cực hạn, nhưng ngươi có phát hiện hay không, tu vi của ngươi, đạt tới cảnh giới bây giờ, đã không cách nào tăng thêm, dù dùng dược vật nhiều hơn nữa, tìm bao nhiêu Danh Sư, cũng không có phương pháp đột phá Thánh Vực cửu trọng?
- Ngươi, làm sao ngươi biết?
Bạch trưởng lão lui về phía sau.
Nàng đã sớm đạt tới Thánh Vực bát trọng đỉnh phong, đáng tiếc, thủy chung không cách nào đột phá, dùng không biết bao nhiêu phương pháp, cũng không có hiệu quả gì, đến bây giờ, đã có chút tuyệt vọng rồi.
Chỉ là chuyện này, chỉ có một vài trưởng lão thân thiết trong tộc biết, vị trước mắt này thuận miệng nói ra... Bởi vì nhìn nàng đánh quyền?
Không có nhãn lực mạnh như vậy đi!
- Thánh Vực cửu trọng Vũ Không cảnh, trên dưới tứ phương gọi là vũ, vũ không, phải có lĩnh ngộ càng lớn với không gian mới có thể làm được, Băng Huyền công, mặc dù là công pháp có một không hai, nhưng dùng băng hàn làm căn cơ, tìm kiếm đột phá, cùng khí tràng của ngươi hơi không hợp! Lúc này mới dẫn đến trong cơ thể ngươi nóng lạnh không đều, tóc xuất hiện hoa râm...
Trương Huyền nhấc mí mắt, lần nữa nhìn qua:
- Ban đêm mỗi lần ngươi tu luyện, có phải đều sẽ cảm giác tâm khô khó bình? Cảm thấy trong cơ thể có nội hỏa tuôn ra hay không?
- Cái này... Đúng!
Bạch trưởng lão muốn phủ nhận, nhưng dừng lại một chút vẫn gật đầu, mang theo nghi ngờ nhìn qua:
- Dương sư nói tới khí tràng... Là cái gì? Băng Huyền công, ta tu luyện trên trăm năm, đều không có vấn đề, làm sao lại không hợp?