Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Dương sư gặp Tôn Cường (1)


trước sau

- Không phải học sinh của ngươi?

Chiêm sư sửng sốt, mấy vị trưởng lão ở bốn phía đều ngẩn ngơ. Vị Trương Huyền này là học sinh của Dương sư, huyên náo xôn xao, người người biết rõ, làm sao bản tôn tới, ngược lại không thừa nhận?

- Cái tên này, ta cũng mới vừa nghe được một ngày, học sinh của ta chỉ có một, là Phùng Tử Dật, chưa hề thu qua người khác!

Dương Huyền lắc đầu.

Xem ra Trương Huyền này, ngụy trang thiên y vô phùng, ngay cả Danh Sư lợi hại như Chiêm sư cũng không nhìn ra.

Cái này khiến hắn đối với tên kia càng thêm tò mò.

Một gia hỏa vừa mới đột phá Nhập Hư cảnh, đến cùng có loại năng lực gì, huyên náo Trương gia, Thánh Tử điện bất an, mấu chốt nhất là, nói là đệ tử của hắn, mỗi người đều không nghi ngờ?

- Không phải, vậy thì quá tốt, cái tên này đại náo Thánh Tử điện, làm tổn thương ta cùng các trưởng lão, hiện tại giả mạo học sinh của Dương sư, bốn phía giả danh lừa bịp, tội ác tày trời, nhất định phải nghiêm trị!

Thấy thái độ của Dương sư nghiêm túc, không giống nói đùa, Chiêm sư giờ mới hiểu được, hét lớn lên tiếng.

Trước đó bởi vì xoắn xuýt thân phận của đối phương, không biết xử lý như thế nào, đã biết không phải học sinh của Dương sư, liền không cố kỵ nữa.

- Nghiêm trị?

Dương sư đồng tình nhìn qua:

- Ngươi còn không biết thân phận của hắn?

- Thân phận? Thân phận gì?

Chiêm sư hất ống tay áo:

- Hừ, bất kể hắn có thân phận gì, chỉ cần không phải học sinh của ngươi, đại náo Thánh Tử điện, ta liền có tư cách xử lý!

- Vui vẻ là được rồi... Hi vọng đến lúc đó, đừng nghịch ra trò cười!

Dương sư lắc đầu, không nói thêm lời.

Bộ dáng của lệnh bài, hắn cũng là nghe đại trưởng lão nói, cụ thể có phải điện chủ lệnh của Thánh Tử điện hay không, còn không dám xác nhận, cho nên tạm thời không nói cho thỏa đáng.

- Dương sư có ý gì?

Thấy vị Danh Sư đỉnh phong kia muốn nói lại thôi, Chiêm sư nghi ngờ nhìn qua.

- Không có gì...

Không tiếp tục xoắn xuýt vấn đề này nữa, Dương sư nhìn bốn phía nói:

- Ngươi mới vừa nói vị Trương Huyền này, bố trí truyền tống trận rời đi, đến cùng xảy ra chuyện gì?

- Là như thế này...

Khuôn mặt Chiêm sư
xấu hổ, cuối cùng vẫn nói sự tình ra.

- Ngươi nói hắn... Mượn dùng trận kỳ của ngươi, mượn nhờ lực lượng của Thánh Tử đại trận công kích, trong mấy tức bố trí thành truyền tống trận, trực tiếp rời đi?

Đám người Dương sư, đại trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, từng cái giống như nghe thiên thư.

Tu vi đạt tới cảnh giới như bọn họ, lĩnh ngộ không gian đã đạt đến trình độ cực cao, biết độ khó bố trí truyền tống trận.

Trong thời gian ngắn bố trí không ra là chuyện nhỏ, mấu chốt nhất là, một khi tính sai, rất dễ dàng rơi vào không gian loạn lưu, bị quấy thành bụi phấn, không còn cách nào quay về.

Bị vô số trưởng lão công kích, bất cứ lúc nào cũng sẽ biến thành thịt nát, tên này không những không có việc gì, còn mượn lực lượng, bố trí thành truyền tống trận, thuận lợi chạy trốn, trọng yếu nhất là, còn có thời gian rảnh rỗi, ở trong trận pháp lưu lại một trận pháp tự bạo... Còn là người sao?

Hưng Mộng kiếm thánh nhìn qua Dương sư, biết ý tứ của hai người, Dương Huyền lắc đầu:

- Ta cũng làm không được!

Tuy thực lực của hắn thông huyền, có thể xưng đương đại đệ nhất, nhưng bày trận nhanh như thế, thậm chí đối mặt tình thế nguy hiểm mà không xuất hiện sai lầm, xem như hắn cũng không làm được.

- Hắn truyền tống rời đi, ngươi có biết đi nơi nào không?

Mộng kiếm thánh vội vàng nhìn qua.

Trương Huyền này càng ưu tú, nàng lại càng thấy, khẳng định là vị kia, kìm nén không được trong lòng nóng nảy.

- Truyền tống trận bị hủy, bất kỳ dấu vết gì cũng không có lưu lại, ta cũng không biết hắn đến cùng đi nơi nào...

Chiêm sư lắc đầu.

- Mang ta đi nhìn địa phương truyền tống trận bùng nổ một chút...

Dương sư nói.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện