Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Làm học trò ta (thượng) (1)


trước sau

- Dương Huyền...

Trong lòng Trương Huyền giật mình, muốn chạy trốn, nhưng cuối cùng vẫn ngừng lại.

Xem ra đối phương đã sớm biết bản thân ngụy trang, đã không có ra tay, mà bình tĩnh hoà nhã hỏi thăm, nói rõ không có ác ý.

Lại nói, đối phương đứng ở trước mặt hắn, thật giống như một đầm nước, sâu không thấy đáy, thật muốn chạy trốn, có thể thành công hay không cũng chưa biết chừng.

Phiền toái như vậy, còn không bằng hỏi rõ mục đích đến lại nói. Hắn khiếp sợ không thôi, Dương sư ở đối diện cũng tràn đầy kinh ngạc.

Thanh niên trước mắt này, lấy nhãn lực của hắn cũng có thể thấy được, thật sự chỉ có hai mươi tuổi, nhưng tâm cảnh lại cao thâm khó dò, lấy năng lực của hắn cũng nhìn không thấu.

Khó trách ngụy trang thành mình, không người có thể phát hiện, xem như hắn cũng không thể không bội phục.

Mấu chốt nhất là, biết mình là ai, còn có thể duy trì bình tĩnh, không có bối rối chút nào, chỉ phần tâm tính này, liền vượt qua tất cả mọi người trước đó đã gặp.

- Ta tự nhận thủ đoạn ngụy trang cao minh, không biết vì sao Dương sư nhìn ra được?

Ngột ngạt một lát, Trương Huyền nghi ngờ nhìn qua.

Hắn ngụy trang, không nói không chê vào đâu được, nhưng lấy tâm cảnh của Danh Sư cửu tinh đỉnh phong, cùng thân thể hoàn mỹ, đám người Khúc trưởng lão tuyệt đối nhìn không ra, vị Dương sư trước mắt này, đến cùng là từ đâu nhìn ra sơ hở, càng chắc chắn mình chính là Trương Huyền như vậy?

- Thật ra thì chỉ từ bề ngoài, cùng khí tức linh hồn, xem như ta cũng dò xét không ra, sở dĩ có thể xác nhận, là bởi vì trên người ngươi có điện chủ lệnh của Thánh Tử điện!

Dương sư nói.

- Điện chủ lệnh?

Trương Huyền sững sờ, điện chủ lệnh lơ lửng ở trong lòng bàn tay.

Sau khi ở Băng Nguyên cung chặn lại công kích của Khúc trưởng lão, hắn liền thu hồi, không nghĩ tới vậy mà thành mấu chốt để đối phương tìm tới.

- Đúng vậy, điện chủ lệnh là năm đó đám người Khôi Thánh vất vả luyện chế thành, mặc dù không phải vũ khí đỉnh phong nhất, lại nắm giữ toàn bộ khí vận của Thánh Tử điện, coi như giấu trong trữ vật giới chỉ, cũng khó
có thể che giấu phong thái, nguyên nhân chính là như vậy, tuy các đời điện chủ có người đột tử, nhưng điện chủ lệnh vẫn tồn tại, không có rơi mất!

Dương sư cười cười nói.

Trương Huyền giật mình.

Điện chủ lệnh đại biểu thân phận tôn quý nhất của Thánh Tử điện, cường giả tuyệt đỉnh của Danh Sư đường biết có thứ này, muốn dò xét ra không khó.

- Dương sư đã biết thân phận của ta, nên tới bắt?

Trương Huyền nhìn lại.

- Ta đã không trở về Danh Sư đường rất lâu rồi, bọn họ ban bố mệnh lệnh gì, cùng ta không có bất cứ quan hệ nào, đến tìm ngươi, chẳng qua là cảm thấy có chút hiếu kỳ...Thiên tài như thế, đột nhiên xuất hiện, muốn biết sư thừa của ngươi ở nơi nào, lão sư đến cùng là ai!

Dương sư nghi ngờ nhìn qua.

Thật ra thì hắn tò mò nhất là sư thừa của vị trước mắt này.

Trên đường tới, cũng nhìn kỹ sơ yếu lý lịch của đối phương, người này đối ngoại tuyên bố là học sinh của mình, nhưng hắn rất rõ ràng, chưa bao giờ thấy qua đối phương, chớ nói chi là truyền thụ kiến thức.

Danh Sư đại lục, Danh Sư đỉnh phong nhất không có một cái nào không nhận ra, thậm chí ngay cả chính hắn, tự mình truyền thụ cho Phùng Tử Dật, so sánh với vị trước mắt này, cũng kém một đoạn rất lớn, đến cùng là ai có thể dạy dỗ nhân vật ưu tú như vậy?

Mấu chốt nhất là thanh danh không lộ, ngay cả hắn cũng không rõ ràng.

- Cái này...Thực tế không dám giấu giếm, hiện tại ta còn chưa bái sư!

Không nghĩ tới đối phương hỏi thăm cái này, Trương Huyền bất đắc dĩ lắc đầu.

Ở trước mặt người khác có thể nói, lão sư của hắn là Dương Huyền, nhưng ở trước mặt bản tôn, lại nói đã không có ý nghĩa gì.

- Còn không có bái sư?

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện