Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Lạc gia đại trưởng lão (2)


trước sau

Y thuật của Bạch trưởng lão, hắn biết hết sức rõ ràng, Y Sư cửu tinh, lại dùng giải độc đan cũng trúng độc... Đến cùng là loại kịch độc nào cường đại như vậy?

- Ta cũng không biết, giống như chân khí bình thường, nhưng đi vào trong cơ thể sẽ biến thành độc dịch, để cho người ta khó lòng phòng bị...

Bạch trưởng lão cắn chặt hàm răng, một bên run rẩy, một bên giải thích.

- Giống như chân khí bình thường, chẳng lẽ nhất niệm là độc? Cái này...

Nhậm Thanh Viễn ngạc nhiên, lập tức quay đầu dặn dò:

- Mọi người không nên tùy tiện tấn công, chờ nghĩ ra đối sách lại động thủ lần nữa!

Nhất niệm là độc, là một loại kịch độc lợi hại, bình thường giống như vật vô hại, làm cho không người nào có thể phát giác, một khi người dùng độc vận dụng ý niệm, sẽ lập tức biến thành kịch độc, khó lòng phòng bị.

Mấy người kia ở bốn phía bố trí kịch độc lợi hại như vậy, nếu như bọn họ tùy tiện xông tới, rất dễ dàng xuất hiện biến cố, cần nghĩ ra đối sách mới được.

- Tuy loại độc này lợi hại, nhưng rất dễ hóa giải, ta trước đó trải qua, ta giải quyết giúp ngươi...

Khúc trưởng lão điểm ngón tay, một đạo chân khí đi vào trong cơ thể Bạch trưởng lão.

Ở Băng Nguyên cung hắn từng trúng loại độc này, biết phương pháp giải quyết, lần nữa gặp được, mặc dù biết thống khổ, nhưng không đả thương được căn bản.

Quả nhiên, dựa vào sự giúp đỡ của hắn, không đến ba phút, kịch độc liền triệt để giải quyết, có điều tất cả Danh Sư cũng hai mặt nhìn nhau, trong lúc nhất thời không dám tiếp tục lao ra.

Tuy có thể giải độc, nhưng thần không biết quỷ không hay trúng độc, đổi lại ai cũng sẽ cảm thấy sợ hãi, không dám tùy tiện đụng chạm.

- Trước tìm địa phương bọn họ sắp đặt kịch độc, cũng làm rõ đây rốt cuộc là độc dược gì, nếu không chỉ có thể nhìn, không có bất kỳ biện pháp nào!

- Yên tâm, chỉ cần bao vây ở chung quanh, bọn họ cũng trốn không thoát, độc cũng có thời gian hạn định, ta không tin có thể một
mực duy trì loại uy lực này...

Mọi người nhìn nhau, không ai tấn công nhưng cũng không rời đi.

- Trương sư... cũng là người dùng độc?

Nhìn thấy hơn mười vị Danh Sư cửu tinh, tính cả một vị quyền Điện chủ đều bó tay toàn tập, đám người Lâm Giang Hải nhìn về phía thanh niên trước mắt, tràn đầy bội phục cùng ngạc nhiên. Bọn họ đều là chuyên gia dùng độc, biết loại nhất niệm là độc này kinh khủng, đối phương tiện tay bắn ra chân khí bình thường, nhưng có loại hiệu quả này, nằm mơ cũng không dám nghĩ.

Trước đó vẫn cảm thấy vị Trương sư này chỉ là có chút ân tình với Điện chủ, không đành lòng ân nhân gặp nạn, giờ phút này mới hiểu được, vị trước mắt này lý giải độc vượt xa bọn họ, thậm chí so với Điện chủ chỉ mạnh không yếu!

Khó trách xưng hô lão sư... là thật truyền thụ nàng phương pháp dùng độc!

- Chỉ chờ Điện chủ trở về, chắc hẳn bọn họ sẽ không dám công kích...

Thấy các Danh Sư tức giận, lại không dám xông lên, đám người Lâm Giang Hải nhịn không được thở phào nhẹ nhõm.

Chỉ cần Điện chủ tới, hẳn là có thể hóa giải nguy cơ hiện tại.

- Mọi người sao thế? Vị nào là Trương Huyền? Ta cũng muốn nhìn một chút, đến cùng có loại bộ dáng nào? Chẳng lẽ ba đầu sáu tay!

Thời điểm bốn phía yên tĩnh, một thanh âm nhàn nhạt vang lên, ngay sau đó một bóng người chậm rãi xuất hiện, là một lão giả râu bạc trắng.

- Là Lạc gia đại trưởng lão!

Trong đám người không biết ai nhận ra được.

- Ha ha, Lạc Khinh Trần ngươi tới vừa vặn...

Nhìn người nọ, con mắt của Nhậm Thanh Viễn lập tức sáng lên.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện