- Yên tâm đi, lúc nào lão sư đánh qua trận chiến không có nắm chắc? Đã dám nói như vậy, khẳng định có phương pháp!
Viên Đào cười cười.
- Cũng phải...
Nghe nói như thế, Trịnh Dương nhẹ gật đầu.
Ngụy Như Yên nhập môn muộn, rất nhiều chuyện không biết, nhưng hắn theo lão sư rất sớm, biết tính cách của gia sư rất rõ ràng. Vị lão sư này, lúc nào thua thiệt qua! Cùng hắn giao đấu, cuối cùng đều sẽ lấy kết cục thảm bại.
- Các ngươi có phát hiện hay không, hình như khí tức của lão sư thay đổi, trước đó ta còn có thể cảm giác được sâu cạn, mà bây giờ, như biển lớn mênh mông, bất luận nhìn như thế nào, cũng không tìm ra giới hạn...
Đột nhiên Vương Dĩnh nói chen vào.
Trịnh Dương, Ngụy Như Yên vội vàng nhìn lại, quả nhiên cảm thấy lão sư trước mắt, mặc dù ngồi tại nguyên chỗ không động, nhưng khí tức trong người so với trước đó tăng lên không biết gấp bao nhiêu lần, tưởng như hai người.
- Lão sư lại đột phá...
Lộ Xung nói.
Thân là Vu Hồn, nhìn càng rõ ràng hơn, nếu như nói trước đó, thực lực của lão sư có thể nhẹ nhõm vượt qua, mà bây giờ... Cảm giác áp bách mãnh liệt, tới gần cũng không dám.
Tuy không biết vì sao trong thời gian ngắn sẽ có biến hóa to lớn như vậy, nhưng lão sư chính là lão sư, bất kể làm ra cái gì, hắn đều cảm thấy đương nhiên.
- Đã như vậy, chúng ta liền mỏi mắt mong chờ... Nhìn lão sư giáo huấn Trương gia gia chủ như thế nào!
Lúc này Trịnh Dương mới chân chính yên lòng, nhẹ nhàng cười một tiếng.
- Xuất kiếm đi!
Nhớ vợ dặn dò, Hưng kiếm thánh hít sâu một hơi, cổ tay rung lên, trường kiếm xuất hiện ở trong lòng bàn tay, mang theo khí tức lăng lệ.
- Ta xuất kiếm mà nói, rất dễ dàng làm bị thương người, nếu luận bàn hữu nghị, vậy thì không cần kiếm...
Vẻ mặt Trương Huyền thản nhiên.
- Không sử dụng kiếm? Làm sao so?
Hưng kiếm thánh nhoáng một cái, rất muốn nắm tóc.
Thời điểm hắn tuổi trẻ, tuy cũng rất trang bức, nhưng còn không có trang bức như vậy a?
Quả thực đánh mặt đến cực hạn!
Đổi lại những người khác, khẳng định đã sớm làm chuyện điên rồ, tức giận sắp bạo phát, nhưng mà đối phương... Muốn tức cũng tức không nổi.
Tuy không dám xác nhận là con của hắn, nhưng trong lòng có cảm giác, cùng hắn
nhất định có quan hệ không thể chia lìa.
- Không sai, ta như vậy cùng ngươi tỷ thí...
Không biết ý nghĩ trong lòng đối phương, Trương Huyền cong ngón búng ra, ở giữa lập tức toát ra một đạo kiếm khí, vừa vặn dài ba thước, tản mát ra hàn mang nhàn nhạt.
- Tốt, ngươi phải cẩn thận...
Không chỉ tức giận, còn cực kỳ buồn bực, Hưng kiếm thánh hừ lạnh một tiếng, trường kiếm run lên, thẳng tắp đâm tới Trương Huyền.
Lần này chỉ dùng một phần mười lực lượng, chẳng qua kiếm ý cực kỳ cường đại, trường kiếm mới vừa xuất hiện, liền giống như đâm rách không gian, một giây sau xuất hiện ở trước mi tâm của Trương Huyền, nếu không tránh, coi như không chết, cũng sẽ bị phá chân khí, trong thời gian ngắn không cách nào hành động.
- Kiếm pháp không tệ!
Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng.
Không hổ là Trương gia gia chủ, Trương gia kiếm thuật đệ nhất nhân, ra tay liền khác biệt, đám người Trương Húc so sánh, căn bản không ở cùng một cấp bậc.
Trương Huyền không tránh né, ngồi tại nguyên chỗ bất động, tay trái đúc lại kinh mạch cho Triệu Nhã, tay phải thì nhẹ nhàng nâng lên, đồng dạng chỉ vào không trung.
Kiếm khí như hồng, trong chốc lát xuyên qua khoảng cách thời gian, không gian.
Chiêu này cùng kiếm pháp mà vừa rồi Hưng kiếm thánh đâm tới, bất kể chiêu số hay thức mở đầu, đều giống nhau như đúc, không cách biệt mảy may, nếu như không phải biết hai người quan hệ thù địch, còn tưởng rằng là đồng môn sư huynh đệ luận bàn.
Bất quá dù tương đồng, nhưng Trương Huyền đi sau mà đến trước, kiếm của Hưng kiếm thánh còn không có đâm đến mi tâm đối phương, liền bị phá vỡ lực lượng.
- Cái này...
Toàn thân Hưng kiếm thánh chấn động, trong mắt tràn đầy khó tin:
- Làm sao có thể!