Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Cái mông ngươi có cái bớt hay không? (2)


trước sau

- Ngừng!

Rầm!

Không gian bốn phía giống như bị hắn một lời đóng băng, trường kiếm sắc bén vô song của Hưng kiếm thánh trong nháy mắt dừng tại chỗ, giống như cá bị đông ở trong nước.

- Đi!

Lần nữa nhẹ nhàng hét một tiếng, kiếm khí ở đầu ngón tay hắn điểm lên, kiếm chiêu của đoạt mệnh tam kiếm lập tức sụp đổ, Hưng kiếm thánh như gặp phải trọng kích, vẻ mặt trắng bệch, liên tiếp lui về phía sau.

- Ngươi, ngươi... Đây là một lời phong tỏa không gian?

Con mắt của Hưng kiếm thánh trợn tròn, sợ tới mức run rẩy.

Một lời phong tỏa không gian, đây là Cổ Thánh mới có thể làm được, Ma Âm sư hiện nay không ai có thể làm được, hắn lại hoàn thành, làm sao có thể?

- Không tính một lời phong tỏa không gian, chỉ là tâm cảnh của ngươi yếu kém, lời của ta ảnh hưởng ngươi, để ngươi ngừng vận chuyển chân khí mà thôi!

Trương Huyền nói.

Luyện hóa Đường Chủ lệnh, thực lực có thể xưng vô địch dưới Cổ Thánh, nhưng muốn thi triển ra một lời phong tỏa không gian mà Ma Âm sư mới có thể sử dụng, còn làm không được.

Sở dĩ có thể để cho đối phương dừng lại, giống như hắn nói, vận dụng tâm cảnh khắc độ có thể so với Dương sư, lại thêm sư ngôn thiên bẩm cùng sư giả chi tâm, ngôn xuất pháp tùy, lúc này mới thoáng cái dựng lên kỳ công!

Thật ra thì, coi như không cần chiêu này, nhờ vào lực lượng bây giờ của hắn, đánh bại cũng dễ như trở bàn tay, nhưng còn lâu mới rung động như trước mắt.

- Lợi hại, lợi hại...

Hưng kiếm thánh suy tư một chút, cuối cùng hiểu được, con mắt sáng lên, lần nữa nhìn về phía thanh niên trước mắt, lại không còn chút tức giận, ngược lại càng xem càng thoả mãn.

Lúc trước nhi tử sinh ra đời, liền huyên náo động tĩnh cực lớn, biết không tầm thường, về sau xuất hiện biến cố, vốn cho rằng thiên tư sẽ mai một, không thể đạt tới huy hoàng trước kia.

Nhưng nằm mơ cũng không nghĩ đến, lần nữa nhìn thấy... so với tưởng tượng còn mạnh hơn!

- Không cần hỏi, cái này nhất định là con của ta, cũng chỉ có hắn, mới có thể có loại năng lực cùng thủ đoạn như vậy...

Hưng kiếm thánh càng nghĩ càng vui vẻ cười ha ha một tiếng, nhìn lại:


- Ngay cả đoạt mệnh tam kiếm mạnh nhất của ta cũng có thể phá giải, ta nhận thua!

- Vậy thì nhận thua?

Trương Huyền sững sờ.

Còn tưởng rằng đối phương sẽ tiếp tục vướng víu, thẳng đến bị thương, không nghĩ tới nhận thua dễ dàng như thế.

Việc này quan hệ tới mặt mũi Trương gia, vẫn có thể nhẹ nhõm thả xuống như vậy, đối với vị gia chủ trước mắt này, cảm quan lập tức tốt hơn nhiều.

- Không sai, tiếp tục đánh xuống sẽ càng thêm mất mặt, còn không bằng sảng khoái thừa nhận!

Hưng kiếm thánh cười ha ha.

Thua người khác, khẳng định nhẫn không nổi, nhưng thua nhi tử, trong lòng ngược lại hết sức cao hứng.

- Tộc trưởng...

Trương Vô Ngân ở một bên không nghĩ tới, tộc trưởng tự mình ra tay cũng thua, khuôn mặt lo lắng.

Nhận thua, Trương gia không chỉ không truy cứu, còn phải xin lỗi đối phương, đệ nhất gia tộc truyền thừa vài vạn năm, lúc nào nhận qua sỉ nhục như vậy?

- Ngươi muốn nói cái gì, ta biết, nhưng quyết định của ta, chính là gia tộc quyết định, sẽ không sửa đổi!

Hưng kiếm thánh khoát tay áo, chẳng muốn tiếp tục nói nhảm, lần nữa nhìn về phía thanh niên trước mắt, dừng lại phút chốc, đổi thành truyền âm:

- Trương sư, ta muốn hỏi thăm ngươi một sự tình, mong có thể trả lời!

- Trương gia chủ có chuyện cứ hải, nếu Trương mỗ có thể nói, nhất định biết gì nói hết không giấu diếm!

Trương Huyền gật đầu.

Có thể chủ động thừa nhận thất bại, hơn nữa cự tuyệt Trương Vô Ngân khuyên nhủ, vị trước mắt này, coi như rất có phong độ.

- Là như vậy...

Khuôn mặt Hưng kiếm thánh có chút xấu hổ, khẩn trương nhìn qua:

- Trên mông ngươi có một cái bớt màu đỏ hay không?

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện