Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Nhũ danh của Trương Huyền (2)


trước sau

Tất cả trưởng lão đồng thời ôm quyền.

- Vậy thì tốt, đều đi chuẩn bị đi! Còn nữa, sự tình hôm nay, ai cũng không thể truyền ra ngoài một câu, nếu không… chết!

Thấy mọi người không phản đối, lúc này Hưng kiếm thánh mới thoả mãn nhẹ gật đầu, bàn giao một câu.

Năng lực tinh luyện huyết mạch, một khi tiết lộ, tất nhiên sẽ gây nên toàn bộ đại lục khiếp sợ, hắn cũng không muốn nhi tử gặp được phiền phức.

- Vâng!

Tất cả trưởng lão gật đầu đi ra ngoài.

- Cửu Tiêu, ngươi cũng lui ra đi, những ngày này cố gắng lợi dụng huyết mạch, tấn thăng thực lực, chờ tu vi của ngươi vượt qua đại trưởng lão, liền có thể kế thừa vị trí gia chủ!

Trương Huyền nói.

Tuy rất muốn hiện tại để hắn kế thừa vị trí gia chủ, nhưng mà thực lực còn không thể sánh vai đám người Trịnh Dương, quá mức nhỏ yếu, có chút danh bất chính, ngôn bất thuận.

- Vâng, lão sư!

Trương Cửu Tiêu nhẹ gật đầu, lui ra ngoài.

- Huyền nhi, ngươi...

Nghe nhi tử muốn nhường vị trí gia chủ ra, Hưng kiếm thánh tràn đầy lo lắng.

- Một Trương gia gia chủ mà thôi, không tính là gì, ta muốn cái thân phận này, chỉ vì cưới Lạc gia tiểu công chúa, cưới nàng vào cửa, người nào thích làm người đó làm...

Trương Huyền khoát tay áo, không mấy quan trọng.

Cái gia chủ này, hắn thật đúng là không để ở trong mắt.

Lên làm phiền phức càng ngày càng nhiều, còn không bằng đến lúc đó ném cho Trương Cửu Tiêu.

- Nhưng...

Hưng kiếm thánh muốn tiếp tục nói chuyện, lại bị Mộng kiếm thánh đánh gãy:

- Nhi tử ta, về sau là người làm đại sự, Trương gia gia chủ mà thôi, đáng là gì! Chỉ có gia hỏa không có tiền đồ như ngươi, mới một mực bảo vệ...

- Khụ khụ!

Thấy mẫu thân lại bắt đầu chế nhạo cha, Trương Huyền bất đắc dĩ đánh gãy, mang theo nghi ngờ hỏi:

- Nếu như ta là con của các vị, lại là tiểu thiên tài huyết mạch tinh thuần nhất, tại sao lại đến Thiên Huyền vương quốc?
Lại vì sao huyết mạch một chút cũng không còn?

Đây là hắn một mực kỳ quái.

Trương gia mạnh mẽ không thể nghi ngờ.

Làm thiên tài lợi hại nhất, Tiên Thiên Thánh Nhân, vì sao bản thân sẽ lưu lạc đến Thiên Huyền vương quốc, loại địa phương ngay cả Danh Sư đường cũng không có?

Hơn nữa ngay cả huyết mạch cũng không còn?

Trọng yếu nhất là, tu vi từng bước một tấn cấp, cùng Tiên Thiên Thánh Nhân không có chút quan hệ nào!

- Chuyện này nói rất dài... Năm đó ngươi vừa ra đời, hào quang đầy trời, khí tức rộng lớn, rất nhiều bài vị tiền bối thần phục, ngay cả tượng Khổng sư cũng lơ lửng bay lên, bởi vậy được mệnh danh vài vạn năm qua, huyết mạch tinh thuần nhất...

Nghe được hỏi thăm, Hưng kiếm thánh than thở một tiếng, chậm rãi nói.

- Tượng Khổng sư lơ lửng bay lên? Cho nên... Tên ta là Trương Huyền?

Ánh mắt Trương Huyền sáng lên nói.

- Ngươi... tên trước đó, đương nhiên không gọi Trương Huyền...

Hưng kiếm thánh nói:

- Nếu như gọi cái này, đã sớm tìm tới ngươi, cũng không trì hoãn đến bây giờ...

- Gọi là cái gì?

- Cái này...

Hưng kiếm thánh hơi đỏ mặt:

- Hay là không nói...

- Chẳng lẽ cái tên này có gì không ổn?

Trương Huyền kỳ lạ.

- Tên ngươi là bởi vì tượng Khổng sư lơ lửng bay lên, biểu lộ cảm xúc, chỉ bất quá xa xa không có dễ nghe như Trương Huyền...

Mộng kiếm thánh ở một bên hừ một tiếng, tràn đầy tức giận:

- Gọi... Trương Điêu Phi!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện