- Ừm!
Dương sư cùng Mộng kiếm thánh đồng thời nhẹ gật đầu.
- Đi thôi!
Hưng kiếm thánh dẫn đường, hai người một trước một sau, đi một hồi, đi tới một ngôi đại điện.
Đại điện u ám ngột ngạt, không có bất kỳ ánh sáng gì, bốn phía có phong ấn đặc thù vây quanh, đi tới trước mặt, bàn tay Hưng kiếm thánh ở trên vách tường nhẹ nhàng nhấn một cái.
Phần phật!
Trong điện hỏa diễm bùng cháy, chiếu đèn đuốc sáng trưng.
Trương Huyền nhìn lại phía trong, xuất hiện ở trước mắt không phải đại sảnh, mà là một lối đi hẹp, bốn phía điêu khắc vô số phù điêu.
Đi vào thông đạo, Hưng kiếm thánh tới trước mặt một phù điêu. Phía trên vẽ một lão giả râu bạc trắng, đang cùng Dị Linh tộc đại chiến, tình hình chiến đấu thảm liệt, đủ loại lực lượng tụ đến, dường như xé rách thiên địa.
Sau lưng lão giả, là một đám dân chúng không có tu vi, xem ra chỉ cần lão giả tử vong, những người này đều phải đối mặt vận mệnh bị giết, bị tàn sát.
- Đây là Trương gia chúng ta, đời tiên tổ thứ nhất, cũng là vị gia chủ thứ nhất Trương gia, tu vi khoáng tuyệt cổ kim, đạt đến Cổ Thánh, cả đời vì nhân tộc đại chiến ba mươi bảy tràng, mỗi một tràng đều hao hết sinh mệnh, bất cứ lúc nào cũng sẽ dầu hết đèn tắt! Nếu như không có hắn, Trương gia sẽ không lưu giữ, nhân tộc ít nhất cũng phải thương vong hơn phân nửa, có thể nói, hắn là công thần không thể quên của toàn bộ nhân tộc!
Hưng kiếm thánh giải thích, trong mắt mang theo tôn kính.
Trương Huyền gật đầu.
Trong lịch sử Nhân tộc, có vô số nhân vật anh hùng xúc động lòng người, không có bọn họ liền không có ổn định phồn vinh hiện tại.
Vị tiên tổ đời thứ nhất Trương gia này, trước hắn nghe nói qua tin đồn, quả thực kỳ tài có một không hai, mặc dù kém xa Khổng sư, nhưng ở trên đại lục là đại nhân vật danh dương hiển hách.
Một người một kiếm, giết vào đại bản doanh Dị Linh tộc hai lần, chém giết vô số Hoàng giả, cứu không dưới hai mươi vị Danh Sư cửu tinh!
Có một lần đại quân Dị Linh tộc xâm phạm, hắn một người một kiếm chặn đối phương trọn vẹn ba ngày thời gian, lúc này mới bảo vệ ngàn tỉ nhân loại, trở thành thần thoại ca tụng.
- Đây là đời gia chủ thứ hai, đồng dạng đạt đến Cổ Thánh, cùng Dị Linh tộc chiến đấu, to to nhỏ nhỏ cộng lại chừng trăm tràng, toàn thân trọng thương bảy mươi bảy chỗ, thời điểm tuổi thọ đến cuối, ngực còn có một đoạn xương tay của Dị Linh tộc không có móc ra...
- Đây là gia chủ đời thứ ba, xâm nhập Địa quật, lúc chiến đấu bàn tay bị chém đứt, kết quả hắn đổi lại móng vuốt Thánh Thú, tu luyện ra võ kỹ đặc thù...
- Đây là đời gia chủ thứ tư...
...
- Đây là
đời gia chủ thứ chín...
Dọc theo thông đạo chậm rãi về phía trước, mỗi một chỗ điêu khắc, đều viết lấy huyền thoại một thời đại.
- Sau vài vạn năm Khổng sư rời đại lục, Dị Linh tộc tiến công không biết bao nhiêu lần, nhưng đều bị ngăn cản, không chỉ Danh Sư đường, Chiến Sư đường, vô số cường giả dâng hiến sinh mệnh, Trương gia chúng ta cũng có vô số công lao! Có thể nói, Trương gia đệ nhất gia tộc, là dùng máu tươi giết ra, dựa vào sinh mệnh lấp vào, mà không phải dựa vào thực lực, diễu võ giương oai liền được đồng ý!
Hưng kiếm thánh nói.
Trương Huyền xiết chặt nắm đấm.
Biết lịch sử trước kia, nhìn thấy vài bức phù điêu trước mắt, có thể cảm nhận được năm đó thảm liệt.
Những tiền bối này, vì nhân tộc phồn vinh, từng cái ném đầu lâu tung nhiệt huyết, hi sinh quá lớn.
Trước kia cảm thấy Trương gia dựa dẫm thân phận đệ nhất gia tộc, ép người khác đi làm chuyện không muốn làm, trong lòng hơi có phê bình kín đáo, nhìn thấy những thứ này mới biết được, có thể ở đại lục sừng sững không ngã, quả thực trả giá càng nhiều hơn những người khác.
- Hơn một vạn năm trước, thiên địa gặp đại biến, lại không người có thể đột phá Cổ Thánh... Nhân loại đến thời kì sinh tử tồn vong chân chính!
Vẻ mặt Hưng kiếm thánh nghiêm túc:
- Vì có thể đối kháng Dị Linh tộc, để hậu bối an cư lạc nghiệp, lúc ấy một nhóm Cổ Thánh còn tại thế ước định, lấy thủ đoạn đặc thù ngủ say, một khi phát sinh chiến sự liền đánh thức! Cùng người đối chiến, đợi đối thủ lui đi sẽ tiếp tục ngủ say... Tuy như vậy không khác gì chết, nhưng vì nhân tộc, bọn họ nguyện ý làm!
- Cái này...
Trương Huyền há mồm, thật lâu không cách nào khép lại.
Tuy trước đó nghe Dương sư nói, đại lục còn Cổ Thánh, dựa vào bí pháp sống sót, biết nguyên nhân bọn họ sống sót, vẫn kìm lòng không được sinh ra bội phục.
Tu vi có thể đột phá đến Cổ Thánh, không có chỗ nào mà không phải nhân vật kinh tài tuyệt diễm, loại người này, miễn là còn sống, tuyệt đối có thể hưởng thụ đãi ngộ tốt nhất, tài nguyên tối ưu nhất, nhưng bọn hắn cái gì cũng không cần, vì có thể bảo vệ nhân tộc, trực tiếp lâm vào ngủ say, để kéo dài sinh mệnh, chỉ vì chiến đấu... Loại đức tính này, làm người ta ngưỡng mộ.