Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Đi đón dâu (1)


trước sau

- Đương nhiên, Kim Thân của Kim Thân cảnh chỉ là danh từ, không riêng gì thân thể, nguyên thần cũng mạnh mẽ, như kim cương bất hoại, cực kỳ cứng rắn, thủy hỏa bất xâm! Loại cảnh giới này, không chỉ lực lượng đạt tới tình trạng để cho người ta hoảng sợ, công kích linh hồn cũng có năng lực chống cự rất mạnh! Ma Âm sư, thậm chí Sư Ngôn Thiên Thụ đã không thể để cho hắn cúi đầu nghe lệnh. Trực tiếp đi vào truyền tống trận, không dùng phòng hộ, cũng sẽ không có bất kỳ tổn thương gì, không gian nghiền nát cũng có thể sống sót.

Hưng kiếm thánh tiếp tục nói:

- Cảnh giới thứ ba của Đại Thánh là Tâm Huyết Lai Triều! Cũng chính là đối với nguy hiểm, hoặc những thứ không biết, từ nơi sâu xa có thể cảm ứng, điểm ấy có chút tương tự Thiên Cơ sư, nhưng đối với cường giả mà nói, càng thêm thực dụng! Bởi vì không cần mai rùa, cũng không cần tiền, bỗng dưng liền có thể cảm giác được họa phúc, bắt lại tuyến đường thích hợp nhất của mình. Ta và mẫu thân ngươi chính là loại cảnh giới này, năm ngoái hồn đăng của ngươi tắt, nhưng ta và mẫu thân ngươi đều cảm ứng được ngươi không tử vong, lúc này mới kiên trì tìm kiếm...

- Hồn đăng tắt?

Khóe miệng Trương Huyền giật một cái, nhịn không được hỏi:

- Trương gia còn có hồn đăng của ta? Tắt lúc nào?

Hồn đăng này, hắn ở trong thư tịch của Thánh Tử điện thấy qua giới thiệu, là rút ra một chút hồn phách của tu luyện giả, dùng phương pháp đặc thù cô đọng thành.

Nhen nhóm ở chỗ đặc thù, có người đặc biệt chăm sóc, trải qua nhiều năm không ngừng duy trì, một khi tắt, liền chứng tỏ chủ nhân của hồn phách chết, thứ này ở các đại gia tộc, thế lực lớn đều sẽ có, dùng để biết người rời khỏi gia tộc sống hay chết, tùy thời nắm giữ động thái. Mình có hồn đăng... Còn dập tắt? Chuyện gì xảy ra?

- Ta và mẫu thân ngươi chỉ sợ ngươi xảy ra vấn đề, ở thời điểm ngươi vừa ra đời liền lưu lại, còn thời gian tắt... là cuối tháng tám, đầu tháng chín năm ngoái!

Suy nghĩ một chút, Hưng kiếm thánh nói.

- ...

Mí mắt của Trương Huyền đột nhiên hơi nhúc nhích.

Cuối tháng tám, đầu tháng chín năm ngoái, vừa vặn xuyên qua, khi đó học kỳ mới của Thiên Huyền vương quốc mở ra, hắn thân là giáo viên khảo hạch xếp cuối cùng, không điểm, đang không biết làm sao...

- Tiền thân bị ta phụ thể, hồn phi phách tán...

Trong nháy mắt Trương Huyền hiểu được.

Gia hỏa bị bản thân phụ thể, triệt để tử vong, hồn đăng tự nhiên dập tắt.

- Cảnh giới thứ tư là cái gì?

Trương Huyền sợ đối phương nhìn ra thứ
gì, không tiếp tục vướng víu ở vấn đề này, hỏi lần nữa.

- Cảnh giới thứ tư, cũng là Đại Thánh đỉnh phong nhất, thực lực của Dương sư tới cấp độ này… là Bất Hủ cảnh. Cái bất hủ này, cũng không phải thân thể, mà là nguyên thần, bất hủ bất hủ, bất kỳ ngoại lực gì cũng không thể ảnh hưởng suy nghĩ, hơi chuyển động ý nghĩ một chút, không chỉ có thể giết người, thậm chí còn có thể xé rách không gian! Tu vi đạt tới loại cảnh giới này, mới coi như chân chính vô địch dưới Cổ Thánh!

Hưng kiếm thánh cảm xúc:

- Ta và mẫu thân ngươi, một mực tìm kiếm loại cảnh giới này, đáng tiếc... Từ đầu đến cuối không có thành công.

- Kiến Thần Bất Hoại, Kim Thân, Tâm Huyết Lai Triều, Bất Hủ...

Trương Huyền ghi nhớ bốn cảnh giới ở trong lòng.

Ba cảnh giới khác không rõ lắm, nhưng Bất Hủ cảnh từng cảm thụ qua, nhất cử nhất động, đều có khí lực xé rách thiên địa, như trên thế giới không có địa phương cùng đồ vật có thể làm khó. Cảnh giới này cũng cường đại như vậy, thật không biết Cổ Thánh nên mạnh cỡ nào!

- Xong rồi, nhanh đi thôi!

Giải thích xong bốn cảnh giới của Đại Thánh, Hưng kiếm thánh nở nụ cười, không nói thêm lời, đi đầu dẫn đường.

Nghi thức tế tổ của Trương gia cũng không phức tạp, trưởng lão trong tộc, cùng các túc lão bế quan, tất cả đều đến, đi vào tổ sư đường tiến hành tế bái, có người chuyên môn tế tự, tuyên đọc thân phận và cuộc đời của Trương Huyền, nhận tổ quy tông.

Trương Huyền tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận của mình, quá trình tế tự cực kỳ thuận lợi.

Tới buổi trưa thì toàn bộ kết thúc, tên Trương Huyền cũng xuất hiện ở trên gia phả Trương gia.

Sau đó chính là nghi thức kế vị tộc trưởng.

Đủ loại lễ tiết, nghi thức, rườm rà phức tạp làm người buồn ngủ. Bất quá hắn biết, đây là lúc trước Khổng sư xác định ra chữ Lễ, người vô lễ không lập, đặc biệt là loại đại gia tộc này càng thêm chú trọng, nếu như không có thứ này, tộc trưởng sẽ danh bất chính, ngôn bất thuận.

Một mực đến trời tối, lúc này mới chơi đùa xong.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện