Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Uống rất ngon (1)


trước sau

- Thuyền giấy?

Trương Huyền ngẩn ngơ:

- Thánh khí tuyệt phẩm cũng không thể chống lại, thuyền giấy làm sao có thể không bị ăn mòn?

Không phải khó tin, mà là quá mức không thể tưởng tượng.

Thánh khí tuyệt phẩm mạnh mẽ, hắn biết rất rõ ràng, Thánh Vực cửu trọng đỉnh phong cũng không thể phá hư, nhưng ở trong Hoàng Thủy, lại không kiên trì được bao lâu, giấy... Người bình thường cũng có thể xé rách, cả hai căn bản không ở cùng một khái niệm.

- Ta cũng không biết, cũng lý giải không được, cho nên thực sự nghĩ không ra phương pháp chế tạo U Minh thuyền! Thứ này nghe nói là năm đó Khổng sư sáng tạo ra, bí pháp sớm đã thất truyền, Danh Sư đường chỉ sợ cũng không có!

Ngột Thần lắc đầu.

- Nói như vậy, chúng ta chẳng phải không qua được con sông này?

Trương Huyền cau mày.

Thông U Kiều nghe tên liền biết kiến tạo càng phức tạp, cũng không biết phương pháp chế tạo U Minh thuyền, đối mặt con sông trước mắt, chẳng phải không còn biện pháp gì? Chỉ có thể ở nơi này chờ lấy?

- Đổi lại trước kia, không có hai thứ này, đi qua cũng không khó, nhưng hiện tại bất kể tài nguyên hay cái gì cũng thiếu thốn, ta cũng không có biện pháp khác!

Ngột Thần nhíu mày, dường như cũng không có bất kỳ thủ đoạn nào.

- Cái này...

Trương Huyền nhìn về phía Lạc Nhược Hi cách đó không xa, lại thấy nàng lắc đầu:

- Thứ này đúng là không dễ thông qua! Ta biết một số phương pháp, lấy thực lực bây giờ thi triển, rất phức tạp!

- Vậy ta nhìn một chút, có phương án giải quyết hay không!

Bốn người kia đã qua sông, nếu như bọn họ tiếp tục ở đây chậm trễ, khẳng định không kịp, Trương Huyền chần chờ một chút, tiến về phía trước một bước, đi tới trước mặt Địa Ngục Hoàng Thủy, ngón tay sờ lên.

- Ngươi điên rồi...

Thấy hắn dùng ngón tay chạm đến, Ngột Thần giật nảy mình, thiếu chút nữa ngất đi.

Đây quả thực là không muốn sống!

Đang muốn xông
tới, kéo hắn trở về, chỉ thấy Trương Huyền chạm đến Hoàng Thủy, trên mặt đột nhiên lộ ra vẻ cổ quái, ngay sau đó hai tay nâng lên, miệng liếm liếm, uống hai ngụm, con mắt sáng lên, quay đầu nói:

- Còn uống rất ngon, muốn nếm thử không...

- Nếm thử?

Mắt tối sầm lại, Ngột Thần thiếu chút nữa ngất đi.

Đây là Địa Ngục Hoàng Thủy, tên như ý nghĩa, Hoàng Tuyền chi thủy từ Địa Ngục tới, chỉ cần đụng chạm, hoặc rơi vào, nhất định đi vào luân hồi, khó mà sống sót. Kẻ trước mắt này... Không chỉ sờ soạng, còn uống hai ngụm... Có cần ngưu bức như thế không?

- Là thật.

Trương Huyền lại uống một ngụm, cảm thấy sảng khoái tinh thần, giống như uống linh dịch, lại nhịn không được nhìn qua.

Đối phương nói thứ này quỷ dị khó lường, cường giả Đại Thánh cũng sợ như rắn rết, hắn sờ soạng thoáng cái, cảm giác không có gì ah!

Dùng thư viện dò xét, cũng không thấy đối phương nói khủng bố như vậy. Không chỉ không có nguy hiểm, ngược lại rất mỹ vị, sẽ không phải bản thân sợ bóng sợ gió, nói quá mức kinh dị chứ!

- ...

Thấy thanh niên tay nâng Hoàng Thủy, không có chút ảnh hưởng gì, thậm chí uống cũng không bị tổn thương, Ngột Thần cũng có chút nghi ngờ, chẳng lẽ bản thân nhận lầm?

Nhịn không được đi tới trước mặt, ngón tay cũng để vào trong đó.

Xì xì xì xì...

Đau đớn như kim châm muối xát, vội vàng lấy bàn tay ra, chỉ thấy đã đen một đoạn dài, chậm thêm một hồi, có khả năng mất cả cánh tay.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện