Bay không qua, bước nhảy không gian cũng không có cách nào sử dụng, chẳng lẽ cung điện rõ ràng đang ở trước mắt, lại chỉ có thể trơ mắt nhìn?
- Ngược lại cũng không phải, nếu như có thể giống như mấy người bọn họ, định trụ Không Gian Sa di động, đồng dạng có thể nhẹ nhõm đi vào!
Lạc Nhược Hi nói.
- Định trụ Không Gian Sa?
Trương Huyền nhìn về phía Ngột Thần.
Vị này lĩnh ngộ không gian cực mạnh, so với cường giả Lạc gia cũng không hề yếu, có lẽ sẽ có phương pháp.
- Nếu như ta có Tĩnh Không châu của Lạc gia, ngược lại có thể hoàn thành... Hiện tại, khẳng định là làm không được!
Thấy ánh mắt của hắn, Ngột Thần lắc đầu.
- Tĩnh Không châu?
- Món bảo vật này, là tiên tổ Lạc gia dưới cơ duyên xảo hợp lấy được! Có tác dụng định trụ không gian, ổn định loạn lưu, mặc dù Không Gian Sa trước mắt một mực di động, khó mà gắng sức, nhưng có thứ này khẳng định có thể trực tiếp bao vây!
Ngột Thần gật đầu nói.
- Lợi hại như vậy?
Trương Huyền líu lưỡi.
Đã sớm nghe nói tiểu công chúa luyện hóa Tĩnh Không châu, tu vi đại tăng, thực lực cực kỳ đáng sợ, nhưng chưa hề giao thủ qua, trong lòng của hắn, còn là tiểu nha đầu đơn thuần, ưa thích luyện đan, xưng hô hắn lão sư, cung kính lễ độ. Hiện tại nghe vậy mới biết được thứ này lợi hại như thế.
- Tĩnh Không châu rất lợi hại, hơn nữa cho ta cảm giác, vị Lạc Thất Thất kia cách có thể phát huy sức mạnh lớn nhất, còn kém rất nhiều!
Lạc Nhược Hi cũng nhẹ gật đầu:
- Bất quá bây giờ nói những thứ vô dụng này, Tĩnh Không châu không có ở nơi này, coi như đi tìm cũng không kịp!
- Này cũng phải...
Trương Huyền bất đắc dĩ.
Tĩnh Không châu mạnh hơn, không ở trước mặt cũng vô dụng. Lại nói, tổn thương Lạc Thất Thất sâu như vậy, cho dù da mặt hắn dày, cũng không tiện đi mượn trấn tộc chi bảo của người ta!
- Nói đến Tĩnh
Không châu, ta ngược lại nghĩ tới, nếu như... Thôi được rồi!
Ngột Thần đột nhiên nói chen vào, nhưng nói đến một nửa, mặt mũi cười khổ ngừng lại.
Trương Huyền nhìn qua:
- Có ý nghĩ gì, cứ nói đừng ngại!
- Thật ra thì, bất luận Lạc gia hay Khâu Ngô Cổ Thánh, lý giải không gian đều nguồn gốc từ Tĩnh Không châu, bọn họ lĩnh ngộ, là bao vây cùng ổn định không gian... Nếu như có thể lĩnh ngộ loại chân giải này, có lẽ có thể trong thời gian ngắn ổn định Không Gian Sa trước mắt, nhẹ nhõm bay qua!
Ngột Thần nói:
- Chỉ bất quá, chân giải khó luyện thành, huống chi không gian, so với kiếm đạo càng khó... Ta có thể có thành tựu hiện tại, cũng là hao tốn không biết bao nhiêu năm, nghiên cứu không biết bao nhiêu cổ tịch mới thành công...
- Cái này... Nếu như chia không gian làm súc địa, xuyên toa, nắm giữ, sáng tạo cùng hủy diệt mà nói, như vậy phải đạt tới loại cảnh giới nào, mới có thể lĩnh ngộ chân giải?
Dừng lại một chút, nhớ tới một việc, Trương Huyền nhịn không được hỏi.
- Chia mấy cảnh giới này, đạt tới thứ tư, cũng chính là cảnh giới sáng tạo, chẳng khác nào lĩnh ngộ loại chân giải này!
Ngột Thần suy tư một chút nói.
- Cái thứ tư?
Ánh mắt Trương Huyền sáng ngời, khóe miệng không khỏi nâng lên, lần nữa nhìn lại, trong ánh mắt mang theo hừng hực:
- Ngươi mới vừa nói... Nghiên cứu qua không ít cổ tịch liên quan tới không gian... Hiện tại có mang theo hay không? Lấy ra cho ta xem một chút!