Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Diễn Không thiên thư đệ tứ trọng (2)


trước sau

Hít sâu một hơi, Thiên Đạo công pháp đệ tứ trọng chảy xuôi ở trong đầu một lần.

Kẽo kẹt! Kẽo kẹt!

Lực lượng trong cơ thể lập tức lấy một loại phương thức đặc thù vận chuyển, phảng phất như trong nháy mắt, kinh mạch, chân khí trong cơ thể hắn đều bị phong cấm, quan sát không đến, không tìm thấy.

- Thì ra là thế...

Cảm nhận được biến hóa trong cơ thể, một tia hiểu ra xông lên đầu.

Trước đó Trương Huyền lĩnh ngộ Diễn Không thiên thư đến tam trọng, đằng sau kèm theo tu vi tăng thêm, lĩnh ngộ không gian cũng càng mạnh, mặc dù hoàn toàn khác biệt phong cấm chân giải trong Diễn Không thiên thư, nhưng cũng có tác dụng hỗ trợ lẫn nhau.

Giờ phút này lĩnh ngộ, nhất thời cảm thấy ý thức không ngừng kéo dài, khống chế không gian cũng càng ngày càng thuận buồm xuôi gió.

- Không gian chân chính, là do không gian giống như tổ ong tích tụ chung một chỗ, bình thường không gian ổn định, là ổn định bất động, cho dù lục địa nham thạch đè lên, cũng sẽ không xuất hiện biến hóa quá lớn, mà Không Gian Sa trước mắt, giống như cát chảy, một khi nhận ngoại lực, sẽ để người rơi vào...

Kèm theo lĩnh ngộ càng sâu, lý giải Không Gian Sa trước mắt càng sâu. Sở dĩ không gian củng cố, là bởi vì lực lượng áp bức, để vô số không gian thật nhỏ hội tụ vào một chỗ, giống như áp súc mảnh gỗ vụn, có thể ngưng tụ thành ván ép cường độ cao.

Không Gian Sa trước mắt thì cực kỳ lỏng lẻo, giống như một đống viên bi tăng thêm dầu bôi trơn, căn bản đứng không vững.

Muốn giải quyết, chỉ có thể dùng sức mạnh phong cấm, để nó củng cố, giống như đổ keo 502 vào đống bi, khi đó muốn gỡ cũng khó. Hắn bên này cảm ngộ, một bên trên mặt Ngột Thần lộ ra vẻ không kiên nhẫn

- Tiểu thư, tiếp tục chờ đợi
như vậy cũng không phải phương pháp, những người kia đi vào đại điện, thật muốn tìm được thiên phù, chúng ta liền không có biện pháp gì...

- Không chờ, chẳng lẽ còn có biện pháp khác sao?

Trên mặt Lạc Nhược Hi nhìn không hề gấp gáp, mà thản nhiên nhìn qua.

- Không có biện pháp khác, trừ khi...

Ngột Thần như nghĩ tới điều gì, cắn răng.

- Không được, làm như vậy sẽ giật mình tỉnh giấc càng nhiều người, gây ra động tĩnh lớn hơn...

Lạc Nhược Hi lắc đầu:

- Yên tâm đi, tin tưởng Trương Huyền, hắn đã nói có biện pháp, thì khẳng định có phương pháp!

- Hắn...

Ngột Thần im lặng, nhịn không được nói:

- Hiện tại mới bắt đầu học không gian bí pháp, hơn nữa cầm là nhập môn trụ cột, khoảng cách lĩnh ngộ phong cấm chân giải không biết muốn bao nhiêu năm, ta sợ món ăn cũng đã lạnh...

Hô!

Lời còn chưa dứt, một làn gió nhẹ lướt qua mặt.

- Đây là Không Gian Sa, tại sao có thể có gió?

Con mắt Ngột Thần trợn tròn.

Dưới tình huống bình thường, trong Không Gian Sa, coi như cầm cây quạt cũng sẽ không mang theo một chút gió, sao ở đây lại đột nhiên xuất hiện khí lưu?

Ầm ầm!

Còn không có hiểu rõ chuyện gì xảy ra, liền cảm thấy toàn bộ không gian lay động, vô số linh khí thẳng tắp hội tụ về phía thanh niên trước mắt.

Sau một khắc, hắn nhẹ nhàng mở mắt ra, trên mặt mỉm cười.

- Định!

Một tiếng hét vang, Không Gian Sa để cho người ta khó đi lại, trong nháy mắt vững chắc.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện