Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Một người chiến hai chữ (1)


trước sau

- Vẫn là ta tới đi!

Trương Huyền xấu hổ.

Vừa rồi chỉ lo nghiên cứu Ngột Thần lại quên chuyện này, nếu tỷ thí, sao có thể để nữ hài tới trước, mà bản thân ở một bên nhìn chứ.

- Ai tới cũng giống nhau...

Vẻ mặt thạch đồng tử lạnh nhạt, không quan tâm ai trước ai sau, vẫy tay một cái, chữ Tử biến thành kim binh, tiến về phía trước một bước.

- Đương nhiên không giống, nơi này ngươi có ba chữ, đối chiến ba người chúng ta... Nếu như ta một người có thể đánh bại hai kim binh, có phải nàng không cần xuất thủ hay không?

Trương Huyền thản nhiên nói.

- Một người đối chiến hai chữ?

Thạch đồng tử sững sờ, ngay sau đó khóe miệng nâng lên:

- Ngươi xác định?

- Đương nhiên!

Trương Huyền nhẹ gật đầu.

Vừa rồi kim binh thứ nhất chiến đấu với Ngột Thần, hắn nhìn kỹ, cùng cấp bậc thực lực không gì hơn cái này, cũng không đáng sợ như trong tưởng tượng, hắn muốn thắng cực kỳ đơn giản. Đã như vậy, cũng không cần phiền phức Lạc Nhược Hi xuất thủ.

- Trương Huyền, Sư Tự Kim Binh, càng về sau thực lực càng mạnh, không cần thiết chủ quan...

Không nghĩ tới hắn muốn khiêu chiến hai chữ, Lạc Nhược Hi nhíu mày.

- Không sao, hai chữ mà thôi, nhìn ta phá đi...

Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng, tràn đầy tự tin.

- Vậy thì tốt, ngươi cẩn thận...

Thấy bộ dáng của hắn, Lạc Nhược Hi không nói thêm lời, nhẹ gật đầu.

- Bắt đầu đi!

Thấy nữ hài không ngăn cản nữa, Trương Huyền cười ha ha một tiếng, hai bước đi tới trước mặt kim binh, bàn tay duỗi ra, trong nháy mắt, khí tức xông thẳng lên trời, hào khí ngất trời.

- Coi như có chút anh hùng khí khái...

Thấy bộ dáng của hắn, Ngột Thần âm thầm khen ngợi.

Từ trước đến nay, cũng không biết tiểu thư lợi hại như vậy, tại sao lại ưa thích gia hỏa này, bây giờ nhìn thấy hắn vì nữ tử đứng ra, một người khiêu chiến hai chữ, mới hiểu được một chút.

Mặc dù tên này có
chút ưa thích giả bộ, ưa thích đả kích người, nhưng thời khắc mấu chốt còn rất đáng tin cậy.

Phần phật!

Hắn bên này tiến lên, không có dư thừa nói nhảm, hai kim binh cũng trong chốc lát đè thấp tu vi đến Thánh Vực cửu trọng đỉnh phong, hai bên trái phải công kích đến, tuy dùng chiêu số khác biệt, nhưng lại giống như một người, phối hợp hoàn mỹ vô khuyết, tất cả đều nhắm ngay thiếu hụt không thể không phòng chuẩn bị của Trương Huyền, để cho người ta khó mà trốn tránh.

- Không tệ!

Thấy hai gia hỏa này phối hợp, quả nhiên đáng sợ hơn chữ Nhiễm vừa rồi, Trương Huyền cũng không căng thẳng, ngược lại nhẹ nhàng cười một tiếng, đi về phía trước một bước.

- Định!

Phần phật!

Không gian bốn phía lập tức bị phong tỏa, trước đó dường như còn có tiếng gió thổi qua, kèm theo lời của hắn, tất cả dừng ở trên không, chiêu số công kích của hai người cũng giống như cá bị đóng băng ở trong nước, không cách nào tiến lên.

Nếu có đồ vật đang rơi mà nói, giờ phút này cũng sẽ dừng ở trên không, yên tĩnh lơ lửng, sẽ không rơi xuống mặt đất.

Lĩnh ngộ phong cấm chân giải, cường giả Đại Thánh cấp khả năng không cách nào định trụ, nhưng cùng cấp bậc, căn bản không tránh thoát.

Có thể nói, có loại năng lực này, cùng cấp bậc thi triển, tuyệt đối vô địch. Trừ khi, đối phương cũng lĩnh ngộ không gian pháp tắc đồng dạng, hoặc là nắm giữ năng lực có thể sánh vai, tỷ như... thời gian pháp tắc của Trương gia.

- Tản đi đi!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện