Mặt mũi Trương Huyền phát điên, nhịn không được nhìn về phía Lạc Nhược Hi, lại thấy nàng cười nhẹ nhàng, một bộ bản thân làm ra sự tình, tự mình giải quyết, tự làm tự chịu.
Thấy nàng như vậy, biết không đáng tin cậy, Trương Huyền đành phải bất đắc dĩ ngẩng đầu nhìn về phía Lạc Càn Trinh cùng tất cả trưởng lão.
- Chư vị tâm tình, ta có thể lý giải, nhưng con người của ta nhàn vân dã hạc đã quen, làm gia chủ, thực sự không thích hợp!
- Thiên Nhai huynh, không cần lo lắng, Lạc gia quản lý cùng tất cả việc vặt vãnh, có thể giao cho ta cùng Khinh Trần đại trưởng lão, ngươi chỉ cần vung cánh tay lên hô, lúc Lạc gia gặp nguy hiểm, hoặc là ở thời khắc quan trọng xuất hiện, tụ nhân tâm là được, thời gian khác, hoàn toàn có thể du sơn ngoạn thủy, bế quan tu luyện!
Lạc Càn Trinh vội vàng nói.
Hiện tại Lạc gia bị từ hôn, mất hết mặt mũi, nhu cầu cấp bách một vị cường giả chân chính dẫn đầu!
Vị cường giả này khuất nhục Chư Tử bách gia, do hắn làm gia chủ, vừa vặn có thể làm tuyên truyền, mạnh mẽ đánh mặt Trương gia, làm cho tất cả mọi người đều biết, Lạc gia cũng không phải là dựa vào thông gia... Mà có thực lực chân chính!
- Ta...
Thấy như vậy cũng chối từ không hết, Trương Huyền đành phải tế ra đòn sát thủ:
- Ta tuy họ Lạc, nhưng quá mức bàng chi, huyết mạch cực kỳ mỏng manh, thậm chí có khả năng giống như người bình thường, bảo ta làm gia chủ, trên huyết mạch có chút không hợp...
- Cái này đơn giản, đại trưởng lão, lấy Huyết Mạch Luân tới, cung thỉnh Thiên Nhai huynh kiểm nghiệm huyết mạch!
Lạc Càn Trinh quay đầu nói.
- Kiểm nghiệm huyết mạch?
Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm:
- Trước thời hạn nói, nếu như huyết mạch của ta quá mức mỏng manh, vị trí gia chủ đừng vội nhắc lại!
Hắn cùng Lạc gia nửa xu quan hệ cũng không có, huyết mạch tự nhiên kiểm nghiệm không ra, trước thời hạn dự phòng tốt, đến lúc đó cái gọi là tộc trưởng liền có thể từ chối.
- Tốt!
Lạc Càn Trinh gật đầu.
Nếu như huyết mạch đối phương thật mỏng manh không đáng kể, cũng chỉ có thể thông gia, để tiểu công chúa gả cho đối phương.
Nói cách khác, bất kể như thế nào, ngày hôm nay vị Lạc Thiên Nhai lĩnh ngộ phong cấm chân giải này, nhất định phải lên làm tộc trưởng, nếu không
Lạc gia thật sự ở trong tay hắn xuống dốc không phanh.
Nghe được dặn dò, Lạc Khinh Trần vội vã xoay người, thời gian không dài bay về, bàn tay run lên, một cái đồ vật giống như la bàn lơ lửng ở trên đài cao.
- Đây là Huyết Mạch Luân mà Lạc gia dùng kiểm nghiệm huyết mạch, chia làm mười đẳng cấp, cũng chính là từ một đến mười, một đại biểu ẩn chứa một phần mười huyết mạch tiên tổ, mười đại biểu huyết mạch tinh thuần giống như tiên tổ! Bình thường con cháu hạch tâm, phải nắm giữ ba trở lên, đệ tử phổ thông cũng cần một trở lên... Thấp hơn số này, thì không có cách nào ở chủ gia, phân phối đến bàng chi, tự sinh tự diệt!
Lạc Khinh Trần ngẩng đầu nhìn tới, trong mắt mang theo trông đợi:
- Thiên Nhai huynh, mặc dù là con cháu bàng chi, nhưng có thể một thân một mình lĩnh ngộ phong cấm chân giải, thiên tư mạnh mẽ, khoáng tuyệt cổ kim... chỉ cần huyết mạch vượt qua một, liền có thể làm gia chủ, bất kỳ người nào cũng không có dị nghị!
- Vượt qua một?
Không nghĩ tới huyết mạch còn có phân chia tỉ mỉ như vậy, khó trách lúc trước hắn còn chưa ra đời liền bị xác định thiên tài vô thượng nhất Trương gia, chỉ sợ huyết mạch ít nhất vượt qua tám hoặc chín, thậm chí đến gần mười vô hạn!
- Vâng, chỉ cần Thiên Nhai huynh nhỏ huyết dịch lên, kim đồng hồ phía trên sẽ xuất hiện thay đổi...
Lạc Khinh Trần vội vàng nói.
- Tốt, huyết mạch ta mỏng manh, có thể bỏ qua không tính, các ngươi đã có thứ này... như vậy cho các ngươi hết hy vọng!
Trương Huyền mỉm cười.
Chỉ có ẩn chứa huyết mạch, mới có thể có khắc độ, huyết mạch của hắn cùng đối phương tám sào tre cũng kéo không tới quan hệ, tự nhiên không cần lo lắng.
Hô!
Ngón tay búng một cái, một giọt máu thẳng tắp bay về phía Huyết Mạch Luân, nhẹ nhàng rơi vào chính giữa lỗ khảm.
Ông!