Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Vu Hồn đột phá! (2)


trước sau

Thư viện xuất hiện hai quyển sách, ngón tay điểm một cái, con mắt Trương Huyền sáng lên.

- Công pháp Đại Thánh nhất trọng Kiến Thần Bất Hoại cảnh cùng Kim Thân cảnh, đều đạt đến cấp bậc Thiên Đạo! Còn lại hai tầng, mặc dù có thiếu hụt, nhưng cũng không nhiều lắm...

Bình thường chân khí đột phá, đạt tới Đại Thánh cần bản thân lĩnh ngộ, đi ra con đường của mình, không có phương pháp thống nhất, nhưng Vu Hồn khác biệt.

Trong hồn thể không có kinh mạch, chỉ cần có thể để nó mạnh mẽ, lực khống chế mạnh hơn, chính là pháp quyết tốt nhất.

- Trước để cho Vu Hồn đột phá!

Nhìn thấy Thiên Đạo công pháp, Trương Huyền không chần chờ chút nào, đi tới một ngóc ngách, bố trí tốt phong ấn, thân thể nhoáng một cái đi vào không gian gấp.

Đủ loại tài nguyên chuẩn bị kỹ càng, lúc này mới khoanh chân ngồi xuống, cẩn thận nghiên cứu công pháp đã lĩnh ngộ trong đầu.

Không biết qua bao lâu, tinh thần khẽ động, Vu Hồn từ mi tâm nhảy ra ngoài, bàn tay lăng không bắt tới vô số bảo vật.

Ầm ầm!

Bảo vật rạn nứt, linh khí lan tràn lên, chảy vào trong thân thể.

Những vật phẩm này, đều từ tàng bảo khố của Lạc gia lấy được, đừng nói chỉ là Vu Hồn tu luyện, coi như tu vi đột phá, cũng hoàn toàn đầy đủ, không cần giống như trước đây, dựa vào hấp thu lôi kiếp đến bổ sung lực lượng.

Xì xì xì xì...

Hồn thể ở dưới linh khí làm dịu, trở nên càng ngày càng cường đại, trước đó ràng buộc trì trệ không tiến, cũng trong nháy mắt đánh vỡ.

Ông!

Trong tích tắc, hồn thể giống như nhận được rèn luyện, trở nên càng thêm trong suốt, càng thêm trong suốt, từng đạo hào quang lấp lánh, tựa như thành Tiên thành Phật.

Vu Hồn sư bình thường, coi như đột phá đến Đại Thánh, hồn thể cũng đục không chịu nổi, mang theo âm khí lạnh lẽo.

Nhưng Trương Huyền tu luyện là Thiên Đạo pháp quyết, lại thêm lôi đình rèn luyện không biết bao nhiêu lần, bản chất linh hồn sớm đã phát sinh biến hóa về chất, không còn chút khí tức âm hàn.

Cho dù giờ phút này người của Danh Sư đường nhìn thấy, chỉ sợ cũng chỉ cảm thấy là hồn phách ly thể, chắc chắn sẽ không nghi ngờ là Vu Hồn sư.

- Quả nhiên đột phá...

Cảm nhận được hồn thể biến hóa, con mắt Trương Huyền sáng lên.

Xem ra lần này tới Tưởng
gia là đúng rồi, nếu như không có những sách vở này, hồn thể muốn đột phá, còn không biết năm nào tháng nào.

- Tiếp tục!

Đột phá đến Kiến Thần Bất Hoại, Trương Huyền biết cách có thể đi vào thi thể Cổ Thánh hẳn còn một đoạn, lúc này không chần chờ chút nào, tiếp tục hấp thu lực lượng, điên cuồng đột phá cảnh giới cao hơn.

Sau hai canh giờ, tốc độ hấp thu ngừng lại, Trương Huyền từ từ mở mắt.

- Kiến Thần Bất Hoại cảnh, đại viên mãn...

Đại Thánh bốn cấp bậc, Kiến Thần Bất Hoại, Kim Thân, Tâm Huyết Lai Triều, Bất Hủ, không giống Thánh Vực, chia làm sáu tiểu cảnh giới, theo thứ tự là: Sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh phong, viên mãn cùng đại viên mãn. Đạt tới đại viên mãn, cũng chính là cao nhất của cảnh giới này.

- Đại Thánh quả nhiên khó hơn Thánh Vực nhiều, trước đó một đại cấp bậc của Thánh Vực, một canh giờ là đủ, hiện tại tăng lên gấp đôi, cần hai canh giờ...

Trương Huyền nhịn không được cảm xúc.

Trước kia một canh giờ, liền có thể tu luyện một đại cấp, tu vi nhanh chóng tăng thêm, mà bây giờ vậy mà cần hai canh giờ... Quả nhiên là càng tu luyện càng khó.

- Tu luyện quả thật không phải chuyện dễ dàng... Cho dù thiên tài như ta, cũng cần hai canh giờ, những người khác đạt tới loại cảnh giới này, chẳng phải càng khó?

Trương Huyền lắc đầu:

- Quên đi, mệt liền mệt chút, tiếp tục, tranh thủ trước khi trời tối, cũng tu luyện Kim Thân cảnh tới đại viên mãn...

Trương Huyền một bên cảm xúc tốc độ tu luyện trở nên chậm, một bên tiếp tục tu luyện.

Coi như trở nên chậm nữa... Muốn tăng thực lực lên, cũng phải tiến hành loại tu luyện khô khan này, không có bất kỳ biện pháp nào! Ai bảo hắn lựa chọn con đường tràn ngập vất vả... Lại mệt cũng phải cắn răng kiên trì!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện