Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Khó phân thật giả (2)


trước sau

Chẳng lẽ... Tộc trưởng thật sớm đã nhìn ra, hơn nữa một mực hỗ trợ tìm kiếm phương pháp giải quyết? Thật muốn như vậy, phần ân tình này thật quá lớn.

- Chúc mừng Phương Bình trưởng lão...

Nhìn thấy vẻ mặt của hắn, trưởng lão bên cạnh lập tức hiểu rõ, nhịn không được ôm quyền.

- Đừng bị hắn mê hoặc...

Không nghĩ tới vị trước mắt này, không chỉ ngụy trang hắn giống như đúc, còn một hơi nói ra mấu chốt tu luyện của Tưởng Phương Bình trưởng lão, hơn nữa tìm được phương pháp giải quyết, Tưởng Phương Du chỉ cảm thấy da đầu run lên, giống như quái vật:

- Ta mới là thật, Tưởng Phương Thành trưởng lão, ngươi ta biết hơn một trăm năm...

Lời còn chưa dứt, chỉ thấy Trương Huyền nhìn về phía một lão giả trước người Tưởng Phương Bình:

- Hai ta biết hơn một trăm năm, Tưởng Phương Thành trưởng lão, ngươi tu luyện An Hồn công, hiện tại hẳn là đạt tới tam cảnh, có điều bộ công pháp này, cùng Thanh Hồn quyết trước đó ngươi tu luyện có chút xung đột, cho nên ta khuyên ngươi nên ngừng lại. Tu luyện cái này, bảo đảm có thể tiến bộ càng nhanh!

Nói xong ngón tay điểm một cái, một đạo ý niệm truyền lại.

Tưởng Phương Thành cách đó không xa, tiếp thu được công pháp truyền đến, ngốc tại chỗ, hiển nhiên cũng triệt để bối rối.

Bộ pháp quyết này, cùng Thanh Hồn quyết trước đó nhất mạch tương thừa, cường đại hơn An Hồn công quá nhiều.

- Thật ra thì ta không chỉ lưu tâm với Tưởng Phương Bình, Tưởng Phương Thành trưởng lão, vì gia tộc mạnh hơn, mỗi một vị trưởng lão các ngươi, ta đều cẩn thận quan sát qua, biết các ngươi tu luyện gặp phải vấn đề gì...

- Tưởng Phương Chân trưởng lão, không nhìn lầm, có phải ngươi tự mình tu luyện công pháp Hồn Điển tới cảnh giới thứ tư hay không? Bây giờ tu vi của ngươi còn chưa tới, tốt nhất đừng cưỡng ép tu luyện, nếu không có hại không ích gì. Gần đây có phải thường xuyên cảm thấy hô hấp không thoải mái, hồn thể cùng thân thể có chút chia lìa hay không?

- Tưởng Phương Lâm trưởng lão, gần đây thân thể hao tổn có chút nghiêm trọng, tạm thời không vội lấy tiểu thiếp, nếu không ta sợ tuổi thọ của ngươi sẽ bị ảnh hưởng...

- Tưởng Phương Hử trưởng lão, ngươi yêu thích thư hoạ không sai, nhưng cũng không thể chậm trễ tu luyện, tu vi có phải đã trì trệ không tiến rất
lâu hay không...

...

Một bên nói, Trương Huyền một bên nhìn quanh, nhìn về phía một vị trưởng lão, liền nói một câu, thời gian qua một lát, các trưởng lão đều lặng ngắt như tờ, trầm mặc xuống.

Vị trước mắt này, nói không sai chút nào, tất cả đều là nan đề cùng mấu chốt của bọn họ. Chẳng lẽ... Hắn thật sự là tộc trưởng? Nếu không, làm sao lại biết bọn hắn kỹ càng như vậy?

- ...

Thấy tất cả trưởng lão lặng im, không nói thêm gì nữa, Tưởng Phương Du nắm tóc, phát cuồng.

Con mẹ nó ngươi rốt cuộc là ai?

Tình huống trưởng lão trong tộc tu luyện, xem như hắn cũng biết không rõ ràng, cái tên này rốt cuộc làm sao biết được?

Hơn nữa nói không sai chút nào, để mọi người tất cả đều tin tưởng và nghe theo... Các ngươi cũng phục hắn luôn rồi... Ta làm sao bây giờ?

Chẳng lẽ ta thật mất trí nhớ, nhớ lầm, thật ra thì ta không phải Tưởng Phương Du? Vậy ta ở đâu, ta là ai, ta tên gì... Trong đầu choáng váng, Tưởng Phương Du cũng nhịn không được nữa, quay đầu nhìn về phía Tưởng Phỉ Phỉ.

- Phỉ Phỉ, ta là cha ngươi, ngươi nhất định nhận ra, nhanh nói cho tất cả mọi người, ta mới là thật...

Nếu như tất cả trưởng lão đều nhận không được hắn, con gái nhất định có thể nhận ra được!

- Ta...

Không nghĩ tới xuất hiện hai phụ thân, Tưởng Phỉ Phỉ cũng choáng váng:

- Ta, ta...

Toát ra hai phụ thân, nàng cũng rất lo lắng, không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì ah!

- Cha ta, trước đó cùng ta nói, để cho ta lĩnh ngộ linh hồn chân giải, nếu như làm không được, liền thông gia... Hoặc là gả cho Trương gia Trương Huyền, hoặc là Lạc gia Lạc Thiên Nhai... Nếu như các ngươi ai có thể nói ra, ta trả lời cái gì, người đó là thật!

Tưởng Phỉ Phỉ cắn răng.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện