Tưởng Phỉ Phỉ nghi ngờ mở thư tịch ra, nhìn một lần, sau đó đôi mắt thanh tú trợn tròn, khó có thể tin.
Linh hồn hư vô mờ mịt, là khó tu nhất, dù thiên phú của nàng rất cao, nhưng muốn chân chính lĩnh ngộ chân giải, cũng không có bất kỳ tự tin, thậm chí cảm thấy cố gắng cả đời cũng làm không được.
Mà bây giờ, vị tộc trưởng mới nhận chức này cho bí tịch, linh hồn cụ thể hoá, tu luyện đơn giản hóa, từ nông tới sâu, nhắm thẳng vào áo nghĩa... Căn cứ lý giải, chỉ cần chăm chú học tập, trong một tháng liền có khả năng lĩnh ngộ chân giải.
Một tháng lĩnh ngộ, vô số tiên tổ cũng làm không được...
- Cái này, cái này... quá quý giá!
Thân thể mềm mại của Tưởng Phỉ Phỉ run rẩy, cắn môi một cái, sau một lúc lâu, giống như làm ra quyết định gì đó, xiết chặt nắm đấm:
- Ngươi tặng ta bí tịch quý giá như vậy, ta không có gì có thể báo đáp... Thực sự không được, liền đáp ứng thông gia...
Tuy không thích vị này, nhưng cũng biết hắn đối với Tưởng gia quá quan trọng, có thể thông gia lôi kéo mà nói, tất nhiên là tốt nhất.
Cùng lắm thì mình hi sinh chút, đối phương nói có người thích, thực sự không được liền làm thiếp. Tin tưởng lấy dung mạo cùng địa vị của nàng, hẳn là sẽ không cự tuyệt.
- Thông gia? Ngươi cả nghĩ quá rồi, bộ công pháp này của ta, tuy tu luyện đơn giản, nhưng nếu như không có ta chỉ điểm mà nói, đồng dạng có thể tẩu hỏa nhập ma, đi nhầm vào lạc lối...
Thấy nàng tự cho là đúng, Trương Huyền mỉm cười lắc đầu:
- Như vậy đi, ta thu ngươi làm đệ tử ký danh, chỉ điểm ngươi pháp quyết tu luyện.
- Đệ tử?
Tưởng Phỉ Phỉ ngẩn ngơ.
Còn tưởng rằng cho chỗ tốt lớn như vậy, là muốn nàng cảm động, lấy thân báo đáp, nằm mơ cũng không ngờ tới, là muốn nhận đệ tử... tên ngu ngốc này, làm thiếp không phải tốt sao, còn có thể làm ấm giường...
- Còn không mau dập đầu? Tộc trưởng tự mình truyền thụ, cho dù là đệ tử giảng bài, cũng đủ để dương danh thiên hạ!
Thấy nàng ngây người, Tưởng Phương Du nhịn không được quát.
Bọn họ
vị tộc trưởng này không riêng gì Trương gia gia chủ, Lạc gia gia chủ, Thánh Tử điện điện chủ, mấy đệ tử càng là Chiến Sư đường chiến tử, Băng Nguyên cung cung chủ, Khải Linh sư công hội hội trưởng, Viên gia gia chủ... Mỗi một cái đều không đơn giản.
Nữ nhi có thể trở thành đệ tử, dù chỉ là ký danh, cũng sẽ được ích lợi vô cùng, vượt qua hắn ở trong tầm tay.
- Vâng!
Nghe được lời này của cha, Tưởng Phỉ Phỉ sửng sốt một chút, lúc này mới phản ứng lại.
Một mực coi đối phương là thiên tài Thánh Tử điện, lại không ý thức được, không đến một tháng thời gian, đối phương đã đứng ở đỉnh phong của đại lục, địa vị cùng nàng có cách nhau một trời một vực.
Không nói thân phận khác, chỉ nói sư huynh của Dương sư, thật muốn luận bối phận mà nói, hô một tiếng tổ gia gia cũng không quá đáng.
- Đồ nhi Tưởng Phỉ Phỉ gặp qua lão sư!
Tưởng Phỉ Phỉ quỳ rạp xuống đất.
- Đứng lên đi!
Trương Huyền mỉm cười.
Vừa rồi nữ hài quỳ xuống đất, trong đầu lần nữa nhiều ra một bản Thiên Đạo chi thư, nhịn không được thở phào nhẹ nhõm.
Trước đó liền biết thứ này uy lực vô tận, vốn cho rằng có thể đập chết Thánh Vực tam tứ trọng là tốt lắm rồi, không nghĩ tới Cổ Thánh cũng không chịu nổi.
Có vật này, thủ đoạn bảo mệnh tuyệt đối gia tăng thật lớn, coi như Cổ Thánh tới, cũng không tính là gì.
- Thực sự không được, lại thu mấy đệ tử... Ừm, đệ tử của Dương sư Phùng Tử Dật cũng không tệ, không bằng thương nghị với lão Dương một chút, chuyển nhượng cho ta?
Trương Huyền vịn cằm, trong lòng suy tính.
Lấy thân phận của hắn bây giờ, phải thu đệ tử tốt mới có thể phù hợp thân phận, nhưng đệ tử tốt đi nơi nào tìm?
Cũng không phải tất cả mọi người đều giống như hắn, ưu tú, hiền lành, ngay thẳng, vĩ đại... như thế.