Biết lúc này không phải thời điểm nghi ngờ, cố nén chóng mặt, Trương Huyền tiếp tục nhìn lại bệ đá.
Lúc này bóng đen như có trải qua tương đồng với hắn, trên bầu trời không ngừng có Thiên Hỏa hạ xuống, từng đoàn từng đoàn hỏa diễm đốt hắn như đáy nồi, đen kịt như than, khí tức cũng không có mãnh liệt như trước, hình như bất cứ lúc nào cũng sẽ tử vong.
Ngay thời điểm khí tức âm u đến không thể phát giác, một tia lực lượng nhỏ bé từ trong cơ thể đối phương chậm chạp sinh trưởng, giống như một hạt giống, bắt đầu đâm chồi, rất nhanh liền biến thành đại thụ che trời.
Càng ngày càng mạnh, càng ngày càng thịnh, tuy bóng đen không động đậy, lại cho người ta một loại cảm giác bất cứ lúc nào cũng sẽ xé rách không gian.
- Đây là... Phá rồi lại lập, phá mà trùng sinh?
Trong lòng Trương Huyền chấn động.
Gió thu quét lá vàng, vừa đến mùa thu, cảnh tượng vạn vật phồn vinh sẽ bị dìm ngập, cuối cùng trở nên không có chút sinh cơ nào, nhưng đến mùa xuân, vạn vật khôi phục, linh khí lần nữa quay về, đồ vật trước đó thoạt nhìn như tử vong, sẽ tỏa ra sinh mệnh mới.
Đây là quy luật của thiên nhiên.
Hiển nhiên, bóng đen trước mắt chính là dùng loại phương thức này.
- Loại Thiên Hỏa này, đối kháng càng hung mãnh, thiêu đốt càng lợi hại, trái lại lực lượng suy yếu, nhiệt độ sẽ hạ thấp, đợi thân thể rèn luyện ở trong hỏa diễm nhiệt độ thấp, tăng lực lượng lên, lại tiếp tục cũng có thể thích ứng...
Trương Huyền bừng tỉnh hiểu ra.
Loại Chí Tôn Thiên Hỏa này giống như lôi kiếp, tu vi của ngươi càng mạnh, tích lũy càng mạnh mẽ, lực lượng lôi đình lại càng lớn, mà ngươi tích lũy yếu kém, nó cũng sẽ càng nhỏ...
Việc cấp bách không phải là mạnh mẽ chống đỡ, nếu không coi như Vu Hồn đạt đến Kim Thân cảnh cũng không chịu nổi, sẽ rơi vào hôn mê, đã như vậy... không bằng trước yếu thế, để lực lượng thân thể tấn cấp, lại dần dần tăng cường.
- Trời đông giá rét đến, vạn vật tịch diệt!
Rõ ràng những thứ này, Trương Huyền không chống cự hỏa diễm trong cơ thể nữa, giống như cắt đứt hô hấp, tâm thần ly thể, như cây cối đến trời đông giá rét, tuyết lớn bao phủ, vạn vật tịch diệt, không nhìn thấy một chút lục sắc.
Xì xì xì!
Quả nhiên, thời điểm toàn bộ lực lượng của hắn yên tĩnh, Thiên Hỏa giống như hết đối thủ, nhiệt độ nhanh chóng giảm xuống.
Loại tình huống này, giống như chân khí là xăng, dùng xăng ngăn cản hỏa diễm, sẽ chỉ làm người sau càng ngày càng hung mãnh, mà khóa nó lại, không tiếp xúc ngọn lửa, kèm theo thời gian trôi qua, hỏa diễm mất đi động lực, tự nhiên sẽ dần dần dập tắt, cuối cùng biến mất không thấy gì nữa.
Chân khí không ngăn cản, cả người rơi vào yên lặng, thoạt nhìn như người bình thường, uy lực của Thiên Hỏa yếu bớt, đau đớn giảm bớt, đã có thể thừa nhận.
Hỏa diễm phân tán thiêu đốt ở trong tế bào, từng đạo hắc khí bị đốt ra, thân thể dần dần thành màu vàng kim.
Tu luyện qua Thiên Đạo Kim Thân, Trương Huyền biết, những hắc khí này đều là tạp chất trong thân thể, coi như không ngừng rèn luyện, cũng khó có thể loại trừ sạch sẽ.
Giống như tắm rửa, bất kể rửa sạch như thế nào, cũng có thể chà ra đất bẩn.
Linh khí có tạp chất, bởi vậy linh thạch mới phân tuyệt phẩm, thượng phẩm, trung phẩm cùng hạ phẩm.
Nhưng cho dù là linh thạch tuyệt phẩm tinh thuần nhất, cũng không phải tinh thuần trăm phần trăm, hút linh khí vào cũng như vậy, tạp chất thân thể có thể tưởng tượng được.
Thiên Hỏa đốt những vật này thành tro bụi, từ trong cơ thể bài tiết ra, để tu luyện giả càng thêm cường đại.
Vàng là kim loại ít tạp chất nhất, không ngừng rèn luyện, thân thể sẽ giống như nó, thả ra ánh sáng kim sắc, đây chính là nguồn gốc của kim thân.
Hắc khí thả ra càng ngày càng nhiều, kim quang trên người Trương Huyền càng ngày càng mạnh.
Trước đó chỉ là linh hồn bị thiêu đốt, hiện tại thân thể, chân khí đều có kim sắc.
Nhẹ nhàng gõ một cái, thân thể phát ra thanh âm ong ong, như một thần binh.
- Có thể tăng nhiệt độ hỏa diễm lên...
Thấy kèm theo rèn luyện, cảm giác đau đớn trước đó đã biến mất, Trương Huyền biết lúc này hỏa diễm uy hiếp không có lớn như vậy, khí
tức bắt đầu tăng thêm.
Trong nháy mắt, vạn vật khôi phục, băng tuyết hòa tan, sinh cơ trong cơ thể phấn chấn lên.
Ầm ầm!
Dường như cảm nhận được tình huống thân thể của hắn, Thiên Hỏa cảm thấy bị đùa bỡn, cực kỳ nổi giận, từng đạo hỏa diễm thô to hạ xuống.
Muốn chính là loại kết quả này, tinh thần của Trương Huyền khẽ động, vô số lực lượng tràn vào trong cơ thể.
Chi chi chi chi!
Trước đó kháng cự không được Thiên Hỏa, giờ khắc này dạo chơi ở trong cơ thể, đã không có đau đớn như vậy, có thể tiếp nhận.
Hắc khí tiếp tục tràn ra, Kim Thân thoạt nhìn càng thêm chói mắt.
Thân thể của hắn không có việc gì, ngồi trên đất, ở dưới Thiên Hỏa thiêu đốt trở nên đen kịt, xuất hiện màu lưu ly.
Cùng hình ảnh trước đó nhìn thấy, giống nhau như đúc.
- Nên xử lý thai độc!
Lại thiêu đốt một lát, cảm giác thân thể hoàn toàn thích ứng, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt ngưng lại.
Là thời điểm giải quyết tai hoạ ngầm kia.
Trước đó nó có thể trốn ở trong thân thể, lần này còn trốn ở nơi nào!
Trương Huyền hít sâu một hơi, ánh mắt ngưng lại, bỗng nhiên xông tới bầu trời, đi vào mây đen.
Đã muốn tiêu diệt thai độc, vậy liền để nó không đường có thể trốn, nhờ vào Thiên Hỏa hạ xuống, số lượng vẫn quá ít.
Lần trước tuy Vu Hồn đi vào mây đen, lại tiến vào không sâu, mới để đối phương chạy trốn.
Lần này chắc chắn sẽ không.
Hô hô hô!
Vừa mới đi vào, lập tức cảm nhận được vô số hắc hỏa chen chúc tập kích tới, bao phủ hắn.
Cũng không né tránh, huyệt đạo toàn thân đồng thời mở ra, điên cuồng hấp thu.
Thiên Hỏa đi vào kinh mạch, ở dưới tinh thần của hắn khống chế, vọt tới Tiên Thiên thai độc.
Chi chi chít chít!
Thai độc đang lười biếng co lại thành một đoàn, không nghĩ tới hắn nhanh như vậy liền đưa tới Thiên Hỏa, hơn nữa hung mãnh như vậy, sợ tới mức rít lên một tiếng, xoay người bỏ chạy.
- Trốn được sao?
Bị tên này hành hạ rất lâu, há có thể như nó mong muốn, thai độc còn không có chạy xa, liền thấy kinh mạch phía trước cũng có một đám lửa chen chúc tới.
Thời gian nháy mắt tất cả lộ tuyến chạy trốn đều bị phong tỏa.
Sớm biết tên này chạy nhanh, trước thời hạn liền chuẩn bị kỹ càng, giờ phút này toàn thân tất cả đều là Thiên Hỏa, cả người biến thành màu đen, tựa như cục than, lại không đốt tên này sạch sẽ, thật có thể đập đầu chết.
Chi chi chi chi!
Bị triệt để vây quanh, Tiên Thiên thai độc chạy không thoát, bị Thiên Hỏa vây vào giữa, ở trong hỏa diễm cực nóng, một tiếng kêu thảm sắc nhọn chói tai, càng ngày càng nhỏ, thẳng đến biến mất không thấy gì nữa.
- Rốt cục tiêu diệt...
Trương Huyền nhịn không được thở phào nhẹ nhõm.
Linh hồn, thân thể đều bị Thiên Hỏa rèn luyện, tinh khí thần đạt đến đỉnh phong, coi như tên này lại giảo hoạt cũng không chạy trốn được.
Sợ thai độc xuất hiện biến cố, thích ứng Thiên Hỏa, Trương Huyền vẫn không ngừng lại, tiếp tục hấp thu hỏa diễm, thiêu đốt hơn mười phút, thấy mây đen trên bầu trời giảm bớt mấy phần, lúc này mới dừng lại.
Đẩy hỏa diễm ra, tinh thần lan ra, chỉ nhìn một cái, đồng tử không nhịn được co rút lại.
- Cái này... Đây là cái gì?
Trương Huyền sững sờ tại nguyên chỗ.