Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Tu bổ phong ấn (1)


trước sau

Con mẹ nó đi ngủ a? Có ngủ như vậy sao?

Dị Linh tộc hắc giáp vừa tới vẻ mặt phát điên. Người chết hay người sống, ta con mẹ nó lại không ngốc, chẳng lẽ nhìn không ra?

- Đã không tin, quên đi, động thủ!

Biết tình huống trước mắt, nói thẳng ra đối phương cũng khẳng định không tin, Trương Huyền chẳng muốn tiếp tục nói nhảm.

Bất Hủ cảnh mà thôi, đã chơi chết ba cái, cũng không quan tâm nhiều hơn một cái nữa.

Ầm ầm!

Ba đại vũ khí, phối hợp Trương Huyền lúc này, chiến lực kinh người, tên kia còn chưa kịp chạy trốn, liền bị trực tiếp chém giết.

Liên tục giết chết bốn Bất Hủ cảnh, thôn phệ huyết dịch cùng linh hồn, Yêu Dị Huyền Đao trở nên mạnh hơn, thoạt nhìn càng quỷ dị, để cho người ta khó mà nhìn thẳng. trữ vật giới chỉ của mọi người cùng vật tư trong quân đội, bị thu lấy sạch sẽ, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, lông mày giương lên, nhanh chóng bay về phía phong ấn.

Tuy không biết phong ấn cụ thể thế nào rồi, nhưng liên tiếp có người tới, khẳng định là hoàn toàn bị hư, nhất định phải nghĩ phương pháp lần nữa bổ sung phong ấn.

Nếu không đối phương một cái tiếp một cái, giống như thông cửa, ai có thể thủ được?

Phi hành chốc lát, quả nhiên thấy một cái phong ấn xuất hiện ở trong tầm mắt, chính giữa là lỗ thủng to lớn, hình như bị người từ bên trong phá vỡ.

Đám người Mưu Vu, chính là từ nơi này chui qua.

- Còn tốt, không có hoàn toàn phá hư, nếu không coi như muốn bổ sung cũng không làm được...

Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm.

Mặc dù hắn lĩnh ngộ phong cấm chân giải, nhưng thực lực bản thân quá thấp, tu bổ còn có thể làm được, lần nữa sắp đặt, muốn ngăn cản Cổ Thánh của đối phương, liền không có khả năng hoàn thành.

- Bên kia là Dị Linh tộc... Nếu không ta cũng đi qua nhìn một chút?

Đi tới trước mặt phong ấn, một bên chữa trị, một bên suy tư.

Dị Linh tộc có thể xông qua làm loạn, vì sao hắn không thể tới tìm đối phương phiền
phức?

Thật muốn như vậy, có lẽ có thể giải quyết triệt để nguy cơ trước mắt!

Dù sao hơn một trăm Địa quật đồng thời có Dị Linh tộc công kích, Danh Sư đường, Lạc gia, Tưởng gia đều bị kéo, quả thực làm cho người ta nhức đầu.

- Trước tiên chữa trị phong ấn lại nói...

Trương Huyền tăng thêm tốc độ....

- Đã lâu như vậy, sao còn chưa trở lại?

Trong phòng, Mộng kiếm thánh qua lại trong đại sảnh.

Nhi tử nói đi tìm hiểu tin tức, lúc này đã một canh giờ, một chút động tĩnh cũng không có, trong lòng tràn đầy lo lắng.

- Hẳn là gặp được chuyện gì, yên tâm, Huyền nhi có rất nhiều thủ đoạn, sẽ không sao đâu...

Hưng kiếm thánh an ủi.

- Đây chính là quân đội của Dị Linh tộc, trước đó giao thủ ngươi cũng không phải không phát hiện, chừng hơn vạn tên, một khi ra tay, Dương sư cũng sẽ vẫn lạc... Hắn làm sao chống lại!

Mộng kiếm thánh lắc đầu.

Hơn vạn Thánh Vực tam trọng trở lên, nghiêm chỉnh huấn, đừng nói nàng lo lắng, đổi lại bất luận người nào, chỉ sợ cũng sẽ không yên lòng.

- Vậy làm sao bây giờ? Chúng ta đều không có phương pháp ẩn nấp như hắn, tùy tiện đi qua, một khi bị phát hiện, sẽ chỉ làm hắn càng thêm bị động...

Hưng kiếm thánh nói.

Hắn cũng lo lắng nhi tử, nhưng bây giờ rất rõ ràng không phải thời điểm đi qua.

- Nhược Hi cô nương, ngươi thấy thế nào?

Nghĩ nửa ngày không có biện pháp tốt, không khỏi quay đầu nhìn lại.

Cô gái trước mắt này quá bình tĩnh, dường như không có chút lo lắng nào, để hắn tràn đầy kỳ lạ.

- Trương Huyền không có việc gì!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện